Kể từ đó, Tô Lam liều mạng làm việc ở công ty, về nhà chăm Xuân Xuân, nấu cơm giặt đồ, rảnh rỗi còn phải buôn bán online, nói chung cuộc sống vô cùng bận rộn, bận đến nỗi mệt bở hơi tai, mỗi tối bận rộn xong thì eo muốn đứt ra, nhưng nhìn Xuân Xuân đang ngủ say cô lại hài lòng mỉm cười.
Thật ra, chỉ có bản thân cô biết, cô bận rộn đến thở không ra hơi như vậy cũng không có lý do gì cả, cô chỉ là muốn bản thân mình không suy nghĩ lung tung thôi, bởi vì bây giờ suy nghĩ lung tung còn khó chịu hơn sự mệt mỏi mà công việc mang lại.
Dự toán của công ty quảng cáo Kinh Thiên diễn ra rất thuận lợi, chớp mắt đã qua một tuần hơn, thêm vài ngày nữa là có thể hoàn thành rồi.
Còn trong thời gian này thì Lam Dịch Bân vô cùng ngoan ngoãn, không có gây rắc rối nào cho cô, hơn nữa rất cố gắng làm việc, Tôn Ngọc Như cũng rất thân thiện, không những không gây rắc rối cho mình mà còn rất hợp tác với công việc của cô.
Sáng sớm hôm nay, Tô Lam vừa ngồi vào bàn làm việc, Tôn Ngọc Như đã vội vàng từ bên ngoài đi vào.
“Tô Lam, không xong rồi, tối qua Lam Dịch Bân bị viêm ruột thừa cấp phải làm phẫu thuật ở bệnh viện, anh ta xin nghỉ phép một tuần, chắc là tuần này không đi làm được rồi.” Tôn Ngọc Như đi gấp gáp đi đến trước bàn làm việc của Tô Lam.
Tô Lam nghe vậy cau mày: “Nhưng tuần sau phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648381/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.