Sau khi đi ra khỏi phòng làm việc của Tôn Ngọc Như, Tô Lam ngồi lại chỗ của mình, bỗng nhiên hơi hối hận.
Vừa rồi có phải cô đã quá kích động? Không hề nghĩ ngợi đã ký vào hợp đồng lao động, mà còn là hợp đồng ba năm, cô phải làm ở Khải Hàng ba năm mới được giải ước, bằng không sẽ bị xử phạt ba năm tiền lương do vi phạm hợp đồng. Nhưng giờ suy nghĩ lại một chút,cô cũng không có lựa chọn nào khác tốt hơn, trong ngành này, mức lương và đãi ngộ của Khải Hàng được tính là rất cao, nếu cô ra ngoài tìm việc sẽ không khá hơn ở đây, điều quan trọng nhất là cô phải trải qua thời gian thử việc từ một đến ba tháng mới có được mức lương như hiện tại.
Bây giờ, ở nhà còn có con nhỏ phải nuôi, thật sự không thể kiểu cách như vậy, sau này cô sẽ đi từng bước một, cẩn thận ở mọi nơi, không sợ Tôn Ngọc Như chèn ép.
Sau khi nghĩ xong, Tô Lam nhanh chóng dành hết một trăm phần trăm sự nhiệt tình cho công việc.
Một tuần sau, Quan Triều Viễn xuất viện.
Chiều tối thứ sáu, Tô Lam xuất hiện trước nhà của Quan Triều Viễn. Quan Triều Viễn hiện đang sống trong một căn biệt thự, đương nhiên là trong một khu cao cấp nhất ở Giang Châu, nghe chị Hồng nói bởi vì gần đây có Minh An và Xuân Xuân, nên Quan Triều Viễn muốn bọn trẻ có nhiều không gian sống hơn, do đó đã đổi sang biệt thự có sân vườn phía trước và phía sau.
Ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648374/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.