"Con hồ ly tinh đúng là không phải hạng tốt lành gì, không phải ả với bố cô... Tô Mạnh Cương mở ra một công ty bảo hiểm đó sao? Bây giờ hai mẹ con đó nhét hết tiền vào túi mình rồi không làm công ty bảo hiểm nữa, để Tô Mạnh Cương tay trắng ra đi rồi, còn không thì sao ông ta lại không có nhà để về rồi chạy đến tận cửa xin mẹ cô giúp đỡ chứ? Lại nói, mẹ cô cũng là người mềm lòng nữa cơ, thấy ông ta ngồi trước cửa nhà cô suốt mấy ngày mấy đêm, mẹ cô không nỡ nên mới thu nhận ông ta. Nếu là tôi ấy à, chắc chắn sẽ xách chổi ra đuổi ông ta đi!" Bác Lý nói đến đây vẫn còn giận dữ, bất bình thay.
Mặc dù Tô Lam thấy rất vui sướng vì Tô Mạnh Cương gặp báo ứng như hôm nay nhưng từ tận đáy lòng cũng có phần xót xa. Lúc ông ta sa cơ lỡ vận thì nghĩ ngay đến mẹ thế mà lúc công danh hiển hách lại may áo cưới cho kẻ khác.
"Bác Lý, sao bác lại biết rõ thế?" Tô Lam nhìn bác Lý nghi ngờ, hỏi.
Dù gì bác Lý này cũng ham buôn chuyện, hàng xóm láng giềng không ai là không bị bà ta điểm mặt gọi tên, đương nhiên cũng có lúc là thêm mắm dặm muối vào câu chuyện nên Tô Lam mới có phần nghi ngờ lời bác Lý này nói liệu có phải thật hay không. Lúc này bác Lý lại nói: "Sao vậy? Cô còn không tin lời tôi nữa à? Nói thật cho cô biết, một cô cháu gái họ hàng xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648295/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.