“Không thể báo cảnh sát, như vậy rất mất mặt!” Sở Thanh Diên bị dọa đến mức lập tức xua tay.
“Có gì mà mất mặt? Nếu mất mặt thì cũng là Tô Mạnh Cương mất mặt. Qua nhiều năm như vậy, ông ta chẳng quan tâm gì đến mẹ con chúng ta, bây giờ đột nhiên nói trở về là trở về, sao có chuyện dễ dàng như vậy?” Tô Lam tức giận nói. Nghe Tô Lam nói vậy, Sở Thanh Diên nhíu mày: “Con cũng không phải không biết mẹ sợ nhất là hàng xóm nói này nói nọ, Tô Mạnh Cương và những ông hàng xóm kia đều là bạn cũ, mẹ cũng không muốn ầm ĩ quá, hơn nữa bây giờ trông ông ta cũng đáng thương, không có nhà để về rồi, còn có bây giờ Yên Yên đã nhận lại ông ta, cũng không thể đuổi ông ta đi được.”
“Vì sao ông ta không có nhà để về? Hồ Tinh và Hồ Mỹ Ngọc đâu? Chẳng phải bọn họ là người một nhà rất yêu thương nhau sao?” Tô Lam không nhịn được hỏi.
Sau đó Sở Thanh Diên trả lời: “Ông ta nói ông ta và Hồ Tinh không hợp nhau, tuổi càng lớn ông ta ta lại càng muốn ở bên con gái ruột, muốn về cái nhà này, cho nên ly hôn với Hồ Tinh, quay về tìm chúng ta.”
Nghe vậy, Tô Lam cười lạnh nói: “Mẹ, mẹ nghe được những lời này của Tô Mạnh Cương mẹ có tin không?”
Sở Thanh Diên cúi đầu không nói. Tô Lam thấy dáng vẻ nhu nhược của mẹ, rất sốt ruột: “Mẹ, bây giờ mẹ không chịu đuổi ông ta đi, có lẽ cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648294/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.