Giọng Quan Khởi Kỳ hơi trầm, mặc dù anh ấy cố ý che giấu nhưng Tô Lam vẫn có thể nghe ra.
Tô Lam nhíu mày, cô biết bây giờ nói cô và Xuân Xuân muốn chuyển khỏi đây thì chắc chắn cũng sẽ tổn thương đến anh ấy, nhưng đau dài chi bằng đau ngắn, cô với anh ấy đã hết hi vọng, không cần phải dây dưa thêm nữa, như vậy chẳng tốt cho ai hết.
Vì vậy ngay sau đó, Tô Lam hạ quyết tâm, bèn nói: “Khởi KLỳ, em với Xuân Xuân chuẩn bị chuyển đi.”
Đầu kia điện thoại ngập ngừng chốc lát mới cười khổ nói: “Anh biết chắc chắn em sẽ đưa Xuân Xuân đi, hai người muốn đi đâu? Có kế hoạch chưa?”
Anh ấy vẫn quan tâm đến cô và Xuân Xuân, không biết tại sao mà trái tim Tô Lam lại nhói đau. Mặc dù cô không yêu Quan Khởi Kỳ, nhưng cô không thể phủ nhận rằng bấy lâu nay cô đã coi anh ấy là người thân của cô.
“Em đưa Xuân Xuân đến chỗ Kiều Tâm ở một thời gian.” Tô Lam đáp.
“Cũng tốt, dù sao hai người cũng có người chăm sóc.” Quan Khởi Kỳ nói.
“Ừm, Anh... em hi vọng sau này anh có thể sống tốt như trước đây, quên em với Xuân Xuân đi.” Tô Lam nói.
Nghe thấy câu này, Quan Khởi Kỳ im lặng chốc lát mới lên tiếng: “Có phải ngay cả tư cách làm ba nuôi của Xuân Xuân em cũng tước đi không?”
Câu này lộ vẻ khổ sở, Tô Lam cau mày.
Ngập ngừng giây lát cô mới nói: “Khởi Kỳ, em hi vọng anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648269/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.