Nghe vậy, Tô Lam cúi đầu, do dự một lát mới lên tiếng: "Được."
Nói xong, cô đẩy xe đẩy đến trước mặt chị Vu, nói: "Chị Vu, chị giúp tôi trông Xuân Xuân và Minh An một lát nhé."
"Vâng." Chị Vu gật đầu, sau đó nắm tay Minh An, tay kia đẩy xe đi chỗ khác. Tô Lam biết mặc dù cô không muốn dính dáng gì đến Quan Triều Viễn nữa nhưng giữa họ còn có hai đứa trẻ, bất kể bây giờ hay sau này họ đều sẽ cùng nhau nuôi nấng hai đứa, cho nên tiếp xúc là chuyện không thể tránh khỏi, Tô Lam đã sớm nhận ra điều này.
Quan Triều Viễn xoay người ngồi xuống ghế, Tô Lam chọn ngồi ở đầu còn lại của hàng ghế, cách anh chừng nửa mét.
"Em và Khởi Kỳ... khi nào thì cử hành hôn lễ?" Quan Triều Viễn do dự một lát, cuối cùng cũng khó khăn mở lời.
"Ba ngày sau." Tô Lam trả lời.
Nghe vậy, Quan Triều Viễn nhíu mày, cuối cùng vẫn nói: "Tô Lam, em có định suy nghĩ kỹ lại lần nữa không?"
"Anh có ý gì?" Tô Lam dùng ánh mắt sắc bén nhìn Quan Triều Viễn, câu nói của anh khiến cô rất ngứa tai. Quan Triều Viễn đương nhiên nhận ra sự khó chịu của cô nhưng vẫn cố gắng thuyết phục: "Dù sao giữa chúng ta còn có hai đứa trẻ, coi như không phải vì tôi, tôi cũng hy vọng em có thể suy nghĩ kỹ lại, cuộc hôn nhân của em và Quan Khởi Kỳ chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới bọn trẻ sau này..." Nghe đến đây, Tô Lam cũng hiểu ra ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648235/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.