Một lúc sau, Quan Triều Viễn cười khổ và nói: “Tôi biết chắc chắn em sẽ không tin, cho nên vừa rồi tôi đã chuẩn bị tất cả bệnh án của Minh An, em có thể xem qua.”
Dứt lời, anh lôi ra một tập túi giấy kraft dày cộp đặt ở bàn trà trước mặt Tô Lam.
Tô Lam nhìn thấy mấy cái túi giấy kraft mà cái nào cái nấy cũng dày một tấc, cô cau mày, sau đó đưa tay ra cầm lấy một cái.
Mở túi giấy kraft ra, lôi tài liệu ở bên trong ra xem qua, Tô Lam không khỏi nhíu mày nhăn mặt.
Đầy đều là bệnh án của thành phố này và cả bệnh viện tuyến trên từ khi Minh An một tuổi đến khi ba tuổi đều có đủ, ròng rã trong khoảng thời gian chưa đầy hai năm mà đã ghi lại quá trình diễn biến của bệnh tình và quá trình chữa bệnh của Minh An.
Lúc này, Tô Lam nhớ lại khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu của Minh An, trong lòng cô không khỏi cảm thấy xót xa. Một đứa trẻ nhỏ như vậy làm sao có thể từng bước từng bước chiến thắng căn bệnh quái ác trong vòng hai năm? Những khó khăn và đau khổ đó thực sự khó mà tưởng tượng nổi.
Đột nhiên, Tô Lam nhìn thấy tài liệu phẫu thuật của Minh An, trong đó ghi rõ ràng rằng, máu cuống rốn tương thích hoàn toàn với Minh An.
Tô Lam không khỏi suy nghĩ rằng: Ông trời vẫn còn thương xót Minh An, cho nên đã để cho Quan Triều Viễn tìm được máu cuống rốn thích hợp để cứu Minh An.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648222/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.