Chẳng mấy chốc đến ngày đầy tuổi của Chi Chi, Trịnh Hạo đã đặt bàn ở một khách sạn năm sao, Tô Lam và Sở Thanh Diên cùng đi đến trước.
Tô Lam gửi Xuân Xuân cho một dì hàng xóm, chuẩn bị đến nơi thì đưa quà rồi nhanh chóng quay về vì thứ nhất là cô không yên tâm về Xuân Xuân, hai là Trịnh Hạo cũng ở nơi này. Để tránh bị nghi ngờ cũng như tránh Tô yên nghĩ ngợi linh tinh cho nên tốt hơn hết là cô nên tránh đi.
Một sảnh tiệc nhỏ mà có khoảng mười bàn, nhiều như vậy, khách khứa cũng gần như đầy đủ rồi.
Tô Lam đứng từ xa nhìn thấy Trịnh Hạo và Tô Yên đi qua đi lại giữa các khách mời. Tô Yên mặc một chiếc váy dài màu hồng phấn, trang điểm rất xinh đẹp. Trịnh Hạo vẫn giống như trước đây khoác trên mình một chiếc áo sơ mi màu trắng, vẫn là dáng vẻ tao nhã lịch sự của một vị giáo sư.
Tô Yên đứng hùa đám đông, trên tay bưng một cái khay mà trong đó toàn là lì xì và quà cáp của bạn bè và người thân.
“Tô Yên ở bên kia.” Sở Thanh Diên chỉ vào hướng của Tô Yên rồi nói.
“Vâng.” Tô Lam gật đầu rồi bước theo bước chân của Sở Thanh Diên đi qua đó.
Lúc này, Trịnh Hạo nhìn thấy Sở Thanh Diên, cũng nhìn thấy Tô Lam, trong chốc lát có hơi ngạc nhiên, sau đó bước tới nghênh đón bọn họ.
Tô Yên liếc mắt nhìn thoáng qua, thấy Trịnh Hạo đang đi về phía mẹ mình và Tô Lam, vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648151/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.