Thấy Tô Yên như muốn ra tay với mình, Tô Lam bế Xuân Xuân đang hoảng sợ lùi thêm hai bước nữa, cho đến khi lưng cô áp vào giàn hoa.
Tô Lam ngước mắt nhìn vẻ căm hận trong mắt Tô Yên, cô ôm chặt Xuân Xuân trước ngực mình theo bản năng.
King kong...
Lúc này, cửa lớn bị mở ra, một giọng nữ dịu dàng truyền đến.
“Đồ ăn hôm nay tươi ngon, cá diếc cũng rất tươi. Xuân Xuân, bà mua một con cho cháu có sữa bú, cháu bú sữa mà sao mãi không thấy lớn thế nhỉ?”
Giọng mẹ truyền đến, Tô Lam mới thở phào một hơi.
Cô không sợ đánh nhau, cô chỉ sợ làm Xuân Xuân bị thương. Mẹ về là tốt rồi, bà sẽ không đứng nhìn cô với Tô Yên đánh nhau.
“Mẹ, mẹ về rồi à.” Ngay sau đó, Tô Yên xoay người ra đón.
“Ấy, Tô Yên cũng ở đây à?” Sở Thanh Diên nhìn thấy Tô Yên thì cười nói.
“Mẹ, con vừa đến, chị nói mẹ đi mua đồ ăn rồi.” Tô Yên cười đáp.
“Đến đúng lúc lắm, cùng ăn cơm đi, mẹ mua nhiều lắm.” Sở Thanh Diên cười nói.
Thấy cảnh Tô Yên và mẹ nói cười, Tô Lam ngẩn ngơ.
Đây là Tô Yên vừa rồi giương cung bạt kiếm muốn động tay động chân với cô sao? Lúc này cô ta cười rạng rỡ, thân thiết nói chuyện với mẹ, không hề có vẻ không vui vừa rồi.
Lúc này, Xuân Xuân vẫn còn đang khóc, Tô Lam vội bế bé ngồi lên sô pha rồi mở áo ra, bắt đầu cho bé bú, lúc này bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648148/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.