Nghe nói thế, Tô Lam sửng sốt sau đó vội vàng cười nói: "Mẹ, con đã từng ly hôn, sao có thể dễ dàng tìm được người phù hợp vậy chứ."
"Hôn nhân của con ngắn ngủi, lại không có đứa nhỏ, không được thì hạ điều kiện xuống một chút, chỉ cần là người thành thật đáng tin là được. Điều kiện kinh tế và điều kiện vật chất chúng ta đều có thể hạ xuống." Sở Thanh Diên nhíu mày nói.
Tô Lam chưa từng nghĩ sẽ lại bắt đầu tập trung vào một mối quan hệ tình cảm mới, lại càng không muốn mập mờ. Bây giờ cô sống một mình còn nhếch nhác như vậy, nếu tìm thêm một người nữa chắc chắn sẽ liên lụy người ta cũng thảm hại theo cô.
Cho nên Tô Lam cười làm nũng nói: "Mẹ, Tô Yên đã lập gia đình. Mẹ không muốn cho con ở nhà với mẹ nhiều hơn sao?"
Sở Thanh Diên liếc trắng mắt nhìn Tô Lam một cái, dùng giọng điệu phàn nàn nói: "Con có kết hôn hay không thì cũng chẳng ở nhà với mẹ được bao lâu."
"Mẹ, lần này con nghỉ hưu dài hạn, có thể ở nhà với mẹ rồi." Tô Lam nịnh nọt.
Nghe vậy, Sở Thanh Diên mở miệng nói: "Con bị điều đến vùng khác nửa năm, công ty cũng cần cho con nghỉ ngơi thêm vài ngày chứ. Con nghỉ ngơi ở nhà mấy ngày rồi lại đi làm là được."
"Nghe lời mẹ hết, lão Phật gia." Tô Lam vui vẻ đồng ý.
Thật ra chỉ có cô biết bây giờ cô là người thất nghiệp. Cô muốn ở nhà nghỉ ngơi bao lâu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2648102/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.