Tô Lam vừa đi ra khỏi phòng bếp, người phía sau đã nắm lấy cánh tay cô, ôm cô vào lòng, cô muốn đẩy ra, nhưng cuối cùng vẫn không đẩy được thân hình to lớn kia.
Anh giơ tay bóp cằm cô, cười hỏi: "Giận thật rồi à?"
“Ừ!” Tô Lam lớn tiếng gật đầu.
Quan Triều Viễn vẫn giữ nụ cười trên môi, nhìn kĩ người đang ở trong vòng tay mình nói: "Anh phát hiện lúc tức giận trông em càng xinh đẹp hơn."
Lời nói này lập tức khiến Tô Lam vui vẻ trở lại, cô đưa tay vỗ vai anh, đúng là hết cách với anh.
“Tối nay anh sẽ đưa em đi ăn một bữa thịnh soạn, thế nào?” Đột nhiên Quan Triều Viễn đề nghị.
Nghe vậy, Tô Lam lập tức giơ hai tay đồng ý, hôm nay cô thật sự rất mệt, không muốn nấu cơm chút nào.
“Em muốn ăn thịt nướng.” Tô Lam ngẩng đầu nói.
“Em nói ăn gì thì chúng ta sẽ ăn cái đó.” Quan Triều Viễn cưng chiều nói.
Tô Lam cảm thấy bây giờ rất dễ nói chuyện với anh, chuyện gì anh cũng nghe theo cô, tùy theo sở thích của cô, cảm giác này tuy lạ lùng, nhưng cũng thật sự khiến người khác cảm thấy vui vẻ thoải mái.
Quả nhiên, Quan Triều Viễn đã đưa Tô Lam đi ăn thịt nướng, không cần nói, thịt nướng ở nhà hàng cao cấp của Thổ Nhĩ Kỳ đó thực sự rất ngon, Tô Lam đang đói nên ăn rất nhiều, Quan Triều Viễn dành gần hết thời gian nhìn cô ăn, giống như chỉ cần cô ăn, anh cũng cảm thấy no rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2647991/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.