"Mẹ, những lời này mẹ đã nói nhiều lần rồi, con cũng đã thuộc lòng." Tuy rằng Tô Lam đang phàn nàn, nhưng vẻ mặt lại tươi cười.
Sở Thanh Diên liếc xéo con gái một cái: "Chẳng phải mẹ muốn tốt cho con à, lúc nào cũng chê mẹ càm ràm."
"Được, được, được, sau này mẹ cứ càm ràm đi, con đều nghe hết." Tô Lam nói với vẻ mặt lấy lòng.
Sở Thanh Diên cười hiền từ, sau đó lại hỏi: "Đúng rồi, bao giờ các con tổ chức lễ cưới? Lần trước đã không tổ chức, lần này lại không tổ chức sao được? Dù sao gia đình Triều Viễn cũng là danh môn vọng tộc, cưới một nàng dâu không thể lén lén lút lút để con phải chịu ấm ức chứ?"
Tô Lam biết mẹ thương mình, bèn giải thích: "Triều Viễn nói tổ chức hôn lễ thì kiểu gì cũng phải chuẩn bị một hai tháng, vậy nên bọn con đi đăng ký kết hôn trước, anh ấy nói sẽ tổ chức long trọng một chút, thật ra con hơi sợ phiền phức, những trình tự phức tạp kia phiền lắm."
"Con bé ngốc, nếu không có những trình tự kia thì sau này không những người nhà họ Quan bọn họ mà ngay cả người thân bạn bè cũng đều sẽ xem thường con, trình tự nên thực hiện thì vẫn phải thực hiện." Sở Thanh Diên nhắc nhở.
Tô Lam cười một tiếng nói: "Có coi trọng hay không sau này vẫn phải dựa vào bản thân."
Tô Lam biết mình là người bình thường, Quan Triều Viễn xuất thân từ gia đình có tiếng, ba mẹ đều là nhân vật có sức ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2647989/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.