"Phải, đều qua hết rồi. Thật ra tôi vẫn luôn muốn đến thăm cô, chỉ là..." Quan Khởi Kỳ bỗng cất lời, nhưng đến "Chỉ là" lại dừng lại.
Tô Lam nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của Quan Khởi Kỳ, không hiểu anh ấy muốn nói gì nên mau chóng kết thúc cuộc trò chuyện.
"Tôi vẫn ổn, anh không cần quá để tâm, tôi còn có việc, đi trước đây." Tô Lam nói xong ôm chiếc thùng rời đi.
"Tạm biệt." Quan Khởi Kỳ đưa mắt nhìn Tô Lam rời đi.
Tô Lam vừa đi được mười mấy bước bỗng dừng lại, cô cúi đầu suy nghĩ một chút sau đó lập tức xoay người lại nhìn bóng lưng Quan Khởi Kỳ, hét lớn: "Đợi đã!"
Nghe thấy tiếng hét, Quan Khởi Kỳ xoay người đã thấy Tô Lam ôm chiếc thùng đến trước mặt mình.
"Có việc gì?" Quan Khởi Kỳ nghi ngờ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tô Lam.
"Có một chuyện tôi nghĩ tôi cần phải nói với anh, dù sao tôi cũng từng là nhân viên của Khải Vy, tôi cũng không muốn Khải Vy có nhân viên không xứng với chức vụ, càng không muốn giương mắt nhìn nhân viên tốt của Khải Vy bị ức hiếp." Tô Lam đón nhận ánh nhìn của Quan Khởi Kỳ.
"Cô nói ai?" Quan Khởi Kỳ cau mày.
Tô Lam lấy một quyển sổ từ trong thùng sau đó đưa cho Quan Khởi Kỳ, nói: "Trong này có ghi lại số tiền tăng ca, tiền ăn, trợ cấp công tác mà Tôn Ngọc Như lợi dụng chức quyền để báo gian hoặc báo khống trong thời gian tôi làm việc ở Khải Vy."
Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2647966/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.