Ba ngày liên tiếp, không có một chút tin tức nào của Quan Triều Viễn, Tô Lam không chịu được mà nhớ về anh.
Vào ngày thứ ba, cô không nhịn được nhắn một tin, bởi vì gọi điện sẽ ảnh hưởng đến chuyện công tác và nghỉ ngơi của anh.
Nhưng mà nửa ngày trôi qua, một câu trả lời cũng không có, Tô Lam nghĩ có lẽ do anh bận quá, không thì cũng là không rảnh để xem wechat.
Cũng may mấy ngày nay Tô Lam thật sự bận, không ngừng mua đồ này vật nọ, hoặc là gửi đồ về nhà, vội đến vội đi cô bỏ quên Quan Triều Viễn ra sau đầu.
Nhưng mà đêm dài đằng đẵng, khi trằn trọc khó ngủ lại nghĩ đến anh. Tuy nhiên chính cô không muốn thừa nhận, cô chỉ cảm thấy bởi vì phản ứng mang thai quá mạnh mẽ là nguyên nhân cô không ngủ ngon, cho nên trong đầu mới không ngừng hiện ra bóng dáng của anh.
Buổi trưa, chuông cửa vang, Tô Lam nhanh chóng mở cửa.
Cửa vừa mở ra, chỉ thấy hai công nhân khiêng chiếc thùng đứng bên ngoài.
Một người đàn ông trong số đó cười nói: "Xin hỏi đây là cô Tô sao? Cô có phải mua hai tấm thảm trải sàn? Chúng tôi tới giao hàng."
"Được, được, vào đi." Tô Lam nhanh chóng né người ra.
Hai công nhân khiêng thùng tiến vào, Tô Lam cười nói: "Hai anh vất vả rồi, tôi giúp các anh rót nước."
"Không cần phiền toái, chúng tôi không uống." Hai công nhân liên tục xua tay.
"Trời nóng như vậy, uống chút nước cũng không sao, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2647774/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.