Thái độ của Hồ Mỹ Ngọc đã chọc giận Kiều Tâm, cô ấy đưa tay chỉ về phía tờ giấy hướng dẫn công việc trên tường, nghiêm mặt nói: "Trên đây có viết rành mạch, báo cáo sổ sách cần hẹn trước ba ngày. Chúng tôi cũng có kế hoạch thanh toán, mỗi ngày chi ra bao nhiêu tiền cũng định mức rõ, một công ty lớn như vậy mỗi ngày cần phải trả hàng tá hóa đơn, không có kế hoạch không phải rất lộn xộn sao?"
Nghe nói như thế, Hồ Mỹ Ngọc tức giận tái cả mặt, đưa tay cầm lấy hóa đơn, hung hăng liếc Kiều Tâm một cái, xoay người căm hận bỏ đi.
Hồ Mỹ Ngọc đi rồi, Kiều Tâm mắng: "Là ai?"
Tô Lam vừa muốn tiến lên an ủi Kiều Tâm, bỗng nhiên đồng nghiệp A đi đến trước mặt Kiều Tâm, nói một cách thần bí: "Tốt lắm, đừng tức giận, người ta có hậu đài, về sau nói chuyện cẩn thận, cẩn thận cô ta kiện cô!"
"Người phụ nữ họ Hồ đó thì có hậu đài gì chứ?" Kiều Tâm vừa ngẩng đầu, nhìn vào mắt Tô Lam, sau đó hỏi đồng nghiệp A.
"Tôi nghe nói bác cả của Hồ Mỹ Ngọc và ba tổng giám đốc Quan là bạn bè cũ năm đó còn cứu được mạng ba tổng giám đốc Quan. Cô cho rằng vì điều gì mà tổng giám đốc Quan lại giao tất cả bảo hiểm tai nạn của Thịnh Thế cho cô Hồ Mỹ Ngọc kia?" Đồng nghiệp A đè thấp giọng nói.
"Đúng, đúng, đúng. Tôi cũng từng nghe nói, ba ngày gần đây cô Hồ Mỹ Ngọc kia đến tìm tổng giám đốc Quan, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-qua-ba-dao-roi-2/2647731/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.