Thịnh Dự Khải quay lại nói với em trai: “Thịnh Trạch Dung, mày nghe thấy chứ? Cái gì mà anh em tình sâu nghĩa nặng chứ, đều là giả bộ cho người ngoài xem thôi, vào thời điểm quan trọng mới có thể nhìn rõ nặng nhẹ.”
“Người ta thích người đẹp, mày là cái thá gì chứ? Trước đây anh ta không chèn ép mày là vì mày hoàn toàn không phải đối thủ của anh ta, người ta vốn đã coi thường mày rồi.”
Thịnh Dự Khải tận lực nói xằng nói bậy nhằm chia rẽ quan hệ.
Thịnh Hàn Ngọc cũng không phản bác, mắt dán chặt vào chiếc điều khiển từ xa mà Thịnh Dự Khải đang cầm trong tay, trong đầu đang nhanh chóng tìm cách làm thế nào có thể cứu em ba ra một cách an toàn.
Không thể chọc tức anh ta.
Bây giờ cảm xúc của anh ta đang rất không ổn định, hơi run tay một cái là em ba sẽ mất mạng.
Thịnh Dự Khải là một tên háo sắc, điều này Thịnh Hàn Ngọc đã biết từ lâu rồi.
Trước đây, anh ta cũng đã từng làm chậm trễ nhiều việc vì phụ nữ, anh phải làm sao mới có thể lấy được cái điều khiển kia đây?
Chỉ cần tay Thịnh Dự Khải rời khỏi nó một giây thôi, anh có tự tin mình có thể an toàn cứu Trạch Dung ra.
Anh tuyệt đối sẽ không để Thịnh Dự Khải đụng vào, nhưng cũng có thể lợi dụng khoảng thời gian chênh lệch. Thịnh Hàn Ngọc biết rất mạo hiểm, anh cũng rất không muốn làm như thế, nhưng đây là cách duy nhất rồi.
Suy nghĩ cân nhắc lâu như thế, nhưng mọi hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481819/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.