Hối hận vì sao hôm qua lại bị Thời Du Huyên dọa sợ mà chỉnh sửa quá nhiều, nếu biết trước không chỉnh sửa hợp đồng cũng có thể ký thì chẳng phải hôm nay sẽ kiếm được nhiều lợi nhuận hơn sao.
Lần sau nhất định phải tìm Thịnh Hàn Ngọc, Thời Du Huyên là quỷ hẹp hòi, sẽ làm ảnh hưởng việc cô ta kiếm tiền!
Thời Vũ Kha là kiểu người điển hình cho câu chỉ nhớ ăn không nhớ đánh. Cô ta thường chỉ nhớ mình trộm được bao nhiêu thịt nhưng lại không nhớ rõ kẻ trộm bị đánh đau thế nào.
…
Biệt thự nhà họ Thịnh.
Thịnh Hải đá mạnh vào cửa lớn khiến nó kêu “Cạch” một tiếng, sắc mặt cực kỳ tức giận: “Thịnh Dự Khải, mau ra đây cho tao. Mày tự mà xem mình đã làm chuyện tốt gì…”
Khi con trai còn chưa ra, Bách Tuyết đã bước ra trước. Nhìn thấy Thịnh Hải thì lập tức chế nhạo: “Ông còn nhớ đường trở về sao? Tôi còn tưởng ông mê mẩn đám hồ ly tinh bên ngoài đến nỗi không tìm được đường về nhà rồi chứ…”
“Cút…”
Thịnh Hải nhấc chân đá Bách Tuyết ra xa vài mét. Bách Tuyết bị đá văng ra ngoài, nằm rạp trên đất cả buổi không đứng dậy nổi.
Người giúp việc vừa định chạy qua giúp đỡ Thịnh Hải đã trừng mắt nhìn: “Không được giúp, cho dù đạp chết bà ta cũng không thể giải được nỗi hận trong lòng tôi.” Vì vậy mà không ai dám tiến lên.
“Thịnh Dự Khải…”
“Thịnh Dự Khải, mày mau lăn ra đây cho tao!”
Thịnh Hải vừa tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481797/chuong-316.html