🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Được rồi, mẹ đừng lải nhải nữa được không? Để con yên tĩnh một lúc.” Thịnh Dự Khải mất kiên nhẫn ngắt lời mẹ.

Sau khi anh ta tỉnh táo nhớ lại những chuyện mình đã làm, uống rượu ở bên ngoài thì thôi đi, thế mà còn để gái làng chơi đưa mình về nhà, chuyện này đúng là anh ta không đúng, dù Thời Vũ Kha đẩy anh ta cũng không quá đáng.

Bách Tuyết thấy con trai không muốn nghe, thì dặn dò anh nghỉ ngơi cho tốt, sau đó thì đi ra ngoài.

Bà ta chuẩn bị tìm Thời Vũ Kha tính sổ, nhưng lại không thấy bóng người, người làm vừa nói mợ chủ khóc bỏ đi, bà ta cũng không cho người đi tìm.

Đi thì đi, vĩnh viễn đừng về càng tốt.

“Rầm rầm rầm!”

Hơn nửa đêm mà cửa lớn vẫn có người gõ cửa, lại còn loáng thoáng nghe thấy tiếng khóc.

Thời Vũ Thành đẩy vợ nằm bên cạnh: “Có người gọi cửa, hình như là Vũ Kha?”

Giang Nhã Đan cũng nghe thấy, nhưng bà ta sợ Thời Vũ Thành phát hiện, nói qua loa: “Anh ngủ đi, em đi ra ngoài nhìn xem.”

“Anh đi cùng với em.” Thời Vũ Thành không yên tâm.

“Không có việc gì, em đi một lúc rồi quay lại, anh ngủ đi đừng dậy.”

Giang Nhã Đan càng nói không có gì, Thời Vũ Thành càng cảm thấy có vấn đề, khăng khăng muốn đi ra mở cửa, mà lúc này tiếng đập cửa càng lúc càng lớn, hai người đều có thể nghe rõ là con gái lớn về nhà.

“Đừng rề rà nữa, mau đi mở cửa đi!” Thời Vũ Thành thúc giục, thấy vợ còn do dự thì tự

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481620/chuong-139.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 139: Phòng cấp cứu ở tầng mấy?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.