Tay trái Giản Nghi Ninh tay xách mấy hộp hải sản, tay phải xách một ít thức ăn nhanh, đồ ăn vặt và trái cây linh tinh, anh ấy mang đến cho Ảnh Tử, có điều vừa thấy Thịnh Hàn Ngọc thì mặt cười đã không còn.
Thịnh Hàn Ngọc nhìn người đối diện, bĩu môi: “Chỗ tôi ồn ào quá, tôi đến chỗ cậu tìm chút yên tĩnh.”
Giản Nghi Ninh tiện tay đặt đồ ăn xuống bàn trà, không tiếp lời Thịnh Hàn Ngọc, chỉ nói với Ảnh Tử: “Ảnh Tử, nếu anh ta ở đây thì cô đến nhà tôi ở đi? Mẹ tôi rất thích cô, hai hôm nay cứ nhắc mãi vì sao cô không đến thăm bà, bà ở nhà một mình buồn chán quá, không có ai nói chuyện cùng cả... Bây giờ chúng ta đi thôi?”
Anh ấy không phải người nôn nóng, nhưng lần này lại rất gấp gáp.
Nói xong cũng không chờ Ảnh Tử đồng ý mà đã kéo cô đi.
Ảnh Tử không muốn đi, bà Giản rất tốt, nhưng nếu cô đến ở nhà anh ấy thì sẽ rất kỳ lạ, nếu người khác khỏi thì phải nói thế nào đây?
Cũng khó giải thích rõ ràng được.
Cô vừa muốn từ chối, Thịnh Hàn Ngọc đã thay cô làm điều đó: “Không được, cô ấy không thể đến ở nhà cậu được, nếu vậy không tốt cho thanh danh của Ảnh Tử”.
Giản Nghi Ninh tức đến bật cười: “Ồ, cô ấy sống trong nhà tôi thì không tốt cho thanh danh, vậy hai người đều sống trong biệt thự của tôi làm cho thanh danh của cô ấy tốt lên sao? Anh Hàn Ngọc đừng quên, anh là người đã có vợ, trong lòng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481592/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.