Giản Nghi Ninh đánh người còn nói năng đầy hùng hồn lý lẽ: “Thịnh Dự Khải, tôi cảnh cáo anh, nói hươu nói vượn sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật, anh có tin tôi tố cáo anh tội phỉ báng không?”
Thịnh Dự Khải tin.
Hơn nữa anh còn tin “phỉ báng” chỉ là nhẹ, Giản Nghi Ninh và nhà họ Giản còn chiêu thức lợi hại hơn chờ anh ta.
Mấy năm nay nếu không phải cố kỵ ông cụ, nhà họ Giản đã sớm ra tay với anh ta!
Anh ta có mối thù sống chết với nhà họ Giản, tuyệt đối không thể hòa giải.
Nếu không thể giảng hòa, thì cũng không cần lá trái lá phải.
“Anh muốn hù dọa ai vậy? Giản Nghi Ninh, anh đưa người tới cửa khiêu khích, còn muốn tố cáo tối tội báng? Anh cho rằng bộ phận hành pháp là do nhà họ Giản anh mở đó à? Anh muốn gì được đó sao?”
“Đúng vậy, không phục à!”
Giản Nghi Ninh chỉ về đoàn xe và người đang cuồn cuộn đổ về đây: “Anh không phục thì báo cảnh sát đi, báo cảnh sát đến bắt tôi tội gây rối, xem là cảnh sát bắt tôi đi hay là bắt anh đi?”.
Anh ấy đoán là Thịnh Dự Khải không dám... Đánh cược thắng rồi!
Đúng là Thịnh Dự Khải không dám báo cảnh sát, nếu cảnh sát tới thì nhất định sẽ điều tra, tuy rằng mọi chứng cứ đều bị phá hủy, nhưng có tật giật mình, anh ta vẫn sợ sẽ điều tra ra cái khác.
Chỉ dám chột dạ mạnh miệng: “Anh chờ đó, anh và Thịnh Hàn Ngọc đều cùng một giuộc, các người hại chết ông nội của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481570/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.