Sắc mặt Thời Vũ Kha lúc này đỏ ửng, nhưng không phải xấu hổ mà là tức giận: “Anh Thịnh, xin tự trọng, tôi và anh không quen biết, đừng lôi kéo làm quen với tôi.”
Trước mặt "mẹ chồng tiêu chuẩn” của mình, Thịnh Dự Khải lại lỗ mãng như thế, anh ta tuyệt đổi là cố ý.
Giang Nhã Đan cũng đã nhìn ra, chắn trước mặt con gái mình, vẻ mặt tàn khốc: “Con gái của tôi là người trong sạch, cậu không nên nói bậy làm ảnh hưởng đến thanh danh con gái tôi.”
Thịnh Dự Khải đã từng đến nhà họ Thời hai lần, mỗi lần đều là lúc Thời Vũ Thành không có ở nhà, nhưng Giang Nhã Đan thì có.
Mỗi lần Thịnh Dự Khải đến, bà ta đều vô cùng nhiệt tình, ánh mắt như mẹ vợ nhìn con rể, quy cách chiêu đãi cũng là quy cách cao cấp nhất.
Bây giờ lại cùng Thời Kha Vũ trở mặt, lại còn giả vờ như không quen biết.
Ba người họ ngồi cùng một chỗ, thái độ của Giang Nhã Đan và Thời Vũ Kha với anh ta lại rất lạnh lùng, nếu Thịnh Dự Khải còn không nhìn ra được đang xảy ra chuyện gì, thì thật sự là thằng ngốc rồi.
Thế nhưng anh ta cũng không vạch trần hai mẹ con bà ta, mà chỉ cười cười: “Thật ngại quá, quấy rầy rồi.”
Sau đó kéo mẹ mình đi đến chỗ bố đang ngồi.
Bách Tuyết không hiểu được: “Tại sao lúc nãy con không vạch trần bọn họ? Nịnh hót, chỉ biết chọn cành cao mà trèo.”
Thời Vũ Kha làm con dâu bà ta, ban đầu bà ta cũng chướng mắt.
Nhưng bà ta chướng mắt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481545/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.