Hai người nhanh chóng ăn xong cơm, có thể thể nói là ăn như gió cuốn.
Thịnh Hàn Ngọc sợ hãi thán phục, một người con gái sao mà lại ăn được nhiều như thế?
Thức ăn trên bàn hơn phân nửa đều đã vào trong bụng.
Khẩu vị tốt của người đối diện cũng làm ảnh hưởng đến anh, anh ăn nhiều hơn bình thường một bát cơm.
Sau bữa ăn, người hầu yên lặng đi ra khỏi phòng bếp, thu dọn bàn ăn, sau đó bày trà nóng lên bàn trà, lại yên lặng lui xuống.
Thời Du Huyện chỉ lo hưởng thụ quãng thời gian có người hầu hạ, Thịnh Hàn Ngọc bất thình lình hỏi: “Người phụ nữ kia cao bao nhiêu?”
“Người phụ nữ nào?
Ăn nó quá, máu chưa bơm kịp lên não, Thời Du Huyên nhất thời không phản ứng kịp.
“Chính là người phụ nữ trong căn hộ.”
Thời Du Huyên cảnh giác, lập tức ngồi thẳng người dậy: “Ngày hôm đó không phải đều đã nói rõ với anh sao? Sao anh còn hỏi nữa?”
Thịnh Hàn Ngọc nâng chung trà lên uống một ngụm, nhìn có vẻ hững hờ: “Thuận miệng hỏi một chút, không được à?”
“Được.”
Trí nhớ của Thời Du Huyên vô cùng tốt, với tất cả những câu hỏi về Giản Di Tâm của Thịnh Hàn Ngọc, cô đều trả lời vô cùng kín kẽ, giống hệt như lần trước.
Thịnh Hàn Ngọc quay người lên lầu, vào phòng đóng cửa lại, sau đó đến chiều cũng không ra ngoài.
Cả buổi chiều cô cũng không làm gì, chỉ ngồi trong phòng nơm nớp lo sợ, quan sát động tĩnh
phía đối diện!
Người đàn ông kia sau bữa trưa đã hỏi cô nhiều như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481544/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.