“Tôi không nói gì nhưng anh ấy dường như biết hết mọi thứ” Giản Nghi Ninh nói sự thật.
“Biết rõ cái gì?” Thời Du Huyên hỏi lại.
Giản Nghi Ninh nói: "Biết cô là đối tác của tôi."
"Đó là tất cả à?"
Thời Du Huyên thở dài một hơi, cô cứ sợ Thịnh Hàn Ngọc đã nhận ra mình là ai, nếu chỉ biết điều này thì không thành vấn đề.
Giản Nghi Ninh thấy Ảnh Tử cũng không có vẻ gì tức giận, mạnh dạn hỏi lại nghi vấn của mình: "Cô và Thịnh Hàn Ngọc có quan hệ gì?"
Thời Du Huyên không nói thật, mơ hồ nói: "Có biết, không quen."
Ngừng lại rồi nói thêm: "Tôi đã sống trong biệt thự của anh ta một thời gian nhưng anh ta không biết tôi là ai. Tôi hy vọng anh không nói với anh ta."
Giản Nghi Ninh gật đầu như gà mổ thóc: "Cô đừng lo, tôi sẽ không nói đâu."
Thời Du Huyên hỏi: "Lần trước anh ngăn cản không cho tôi đàm phán với Đính Thịnh, nói rằng ông chủ của Đính Thịnh là chồng chưa cưới của chị gái anh, vậy người đó là Thịnh Hàn Ngọc?"
“Ừ.” Anh ấy nói: “Cho dù cô không hỏi chuyện này tôi cũng muốn nói với cô rằng cô đang sử dụng chứng minh thư của chị gái tôi. Bây giờ anh ta nghi ngờ cô là chị ấy. Cô xem thử mình có muốn giải thích một chút hay không?”
Đầu Thời Du Huyên như muốn phình to ra.
Cô cho rằng rời xa Thịnh Hàn Ngọc là có thể bắt đầu một cuộc sống mới, sao chuyện này càng ngày càng trở nên phức tạp vậy?
“Quên đi, đừng giải thích, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi/481510/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.