Được, tới đi cô sẵn sàng rồi!
Ánh sáng chiếu vào khuôn mặt nhăn nhó của cô, bên ngoài cửa phòng, đã ba giờ sáng nhưng không khí lại rất náo loạn, hai bên gia đình ngồi im cầu nguyện, Thiên Tuyết cũng có mặt ở đó cô nhìn bộ dạng Thục Tâm mà cảm thấy đạnh lòng, chẳng muốn kết hôn nữa.
"Bác sĩ"
Tiếng nói của Thục Tâm thều thào, cô nằm trên bàn đẻ, mặc bộ đồ của bệnh nhân.
"Có chuyện gì vậy"
Các bác sĩ gần đó nhiệt tình hỏi han.
"Tôi muốn anh ấy..."
Thục Tâm chỉ tay về phía cánh cửa trong suốt, bên ngoài Dạ Thần Phong chú ý tới từng cử động của cô, hắn là người lo lắng hơn ai hết.
"Mời Dạ tổng vào đây"
Mộ nữ bác sĩ nói vọng, đám y tá liền chạy tới mở cửa, Dạ Thần Phong xông vào hắn chạy ngay tới bàn mổ.
"Thục Tâm... cô không sao đấy chứ"
Đáy mắt hắn ngập tràn sự lo lắng hỏi han. Tay hắn siết chặt tay cô, lau bớt mồ hôi trên trán cô.
"Tôi giờ có xấu không?"
Bộ dạng cô quá tều tụy, chỉ là đẻ con thôi mà nói mấy lời đó để dọa hắn sao?
"Không"
"Con của chúng ta tên Dạ Thần Minh"
Cô mỉm cười nhẹ, một cơn đau như muốn xe toạc thân thể của cô ra. Nhìn cô hắn càng đau lòng.
Ca đẻ này sớm hơn dự định, vì vậy hắn lo, ai cũng rất lo, không biết nguyên nhân từ đâu.
Thục Tâm tay siết chặt lấy tay hắn, cô đau đớn tới mức cắn chặt môi mà bật máu, nước mắt cô tuôn rơi, nó đau tới tận xương tủy.
Cả căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-la-do-bien-thai/1745218/chuong-43.html