"Ăn đồ của tôi"
giọng nói này... còn ai vào đây được nữa, chẳng phải hắn nói bận sao, còn tới đây làm gì? Dạ Thần Phong tiến tới giường bệnh, tay hắn cầm một thứ gì trông giống với... cơm hộp sao?
"Cơn gió nào lại mang anh Dạ tới đây vậy, chắc là do chị dâu rồi"
Thiên Tuyết mỉm cười.
Thục Tâm trầm ngâm nhìn hắn, Thiên Tuyết cũng là lần đầu tiên thấy Dạ Phong mang cơm tới cho phụ nữ. Hắn đặt hộp cơm lên bàn ăn, sắp xếp mọi thứ chỉn chu rồi đỡ cô dậy. Thiên Tuyết ngồi hóng chuyện chảy cả nước dãi, ước gì cô cũng có một bạch mã hoàng tử tới thăm thế này thì tốt biết mấy, lúc đó chắc cô sẽ chết trong sung sướng mất.
"Anh... sao lại tới đây"
"Để đưa cô đồ ăn chứ gì"
"Nhưng tôi có..."
"Câm miệng, cô chỉ được ăn của tôi"
Thục Tâm bất lực để mặc hắn muốn làm gì thì làm, cơm được mở ra, Thục Tâm nhíu mày.
Cơm không ra cơm, cá không ra cá, thế này cô sao nuốt nổi. Cô ngẩng đầu nhìn hắn một hồi.
"Tôi mới làm lần đầu"
À cũng phải thôi, hắn mới làm lần đầu mà thôi thì cô cố nuốt vậy. Suốt cả buổi ăn cô còn chẳng chạm tay tới một cái thìa, toàn bộ đồ ăn nhét vào bụng cô đều do Dạ Thần Phong đút.
"Này tôi không phải em bé" Cô nhăn mặt, ngượng ngùng đẩy tay hắn ra.
"Cô muốn hay không cô có quyền quyết định sao?"
"Anh..." Cô trợn mắt, chưa kịp nói thì đã bị hắn nhét cho đầy miệng.
Cả bữa ăn cô đành để hắn đút, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-la-do-bien-thai/1745209/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.