Thục Tâm ngồi trên xe, kế hoạch hỏng nặng nề, cô không thể dự đám cưới của Hạ Vũ nữa rồi, tức tối cô chỉ biết trợn mắt với hắn ta suốt cả quãng đường.
Cô liên tục nũng nịu xin hắn ở lại Bắc Kinh một thời gian, cuối cùng Dạ Thần Phong cho phép cô ở lại ba ngày, cũng tốt, đúng ba ngày sau là hôn lễ của Hạ Vũ, cô nhất định sẽ đến, coi như được nhìn thấy anh hạnh phúc
lần cuối.
“Cô rất vui?”
Hắn nhíu mày nhìn cô.
“Ừm, tôi rất vui, Dạ Tổng, hôm nay cám ơn anh”
Cô nở một nụ cười tươi sáng. Hắn nhìn cô trong lòng cũng có chút vui lây.
“Hôm nay cô gặp anh ta?”
“Hả… sao anh biết”
“Cô và anh ta đã làm gì?” Giọng hắn trầm hẳn xuống.
“Nói về hôn lễ của anh ta” Cô mấp máy môi.
“Anh ta có hôn lễ à?”
“Ừ, ba ngày nữa chính là đám cưới anh ấy, Dạ Thần Phong, anh có thể cho tôi tới đó được không?”
Cô ghé sát lại vào người hắn, nhìn hắn bằng cặp mắt van xin, trong khi mặt hắn sa sầm lại, muốn đấm chết cái tên Hạ Vũ ấy, đáy mắt hắn lộ rõ vẻ giận dữ, một cơn thịnh nộ sắp đến.
“À, đó coi như là lần cuối cùng tôi gặp anh ta. Tôi và Hạ Vũ không có quan hệ gì hết đâu…”
Cô cười ngượng ngạo để xua tan đi cơn tức giận của hắn.
Hắn liền đè cô xuống ghế, tài xế cũng giật mình khi thấy cảnh tượng ấy.
“Võ Thục Tâm, em còn chưa biết tội lỗi của em nặng thế nào sao?”
Hắn ghé sát vào đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-anh-la-do-bien-thai/1745197/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.