Lúc Tôn Khả Thiên tỉnh dậy đã là buổi sáng hôm sau. Cô thấy mình đang nằm trên giường của Lôi Thần Phong, quần áo được mặc chỉnh tề, tuy nhiên anh lại không ở đó mà chỉ có Tiểu Dương. Cô ấy sau khi nhận được sự phân phó thì cả đêm đã ở đây để trông chừng cô ngủ.
Thấy có động tĩnh, Tiểu Dương liền bật người dậy.
- Cô tỉnh rồi à, đã đói bụng chưa? Tôi nấu bữa ăn sáng cho cô nhé.
- Sao cô lại ở đây?
Tiểu Dương ngáp một cái rõ dài, sau đó lười nhác cất lời.
- Tối qua, chủ tịch nói tôi phải lên đây trông cô, nếu tỉnh dậy thì nấu thứ gì đó để cô ăn lót dạ. Chủ tịch ra ngoài cả đêm, đến giờ vẫn chưa về.
Tôn Khả Thiên đột nhiên nhớ đến hôm qua, vội vàng bật dậy rồi rời khỏi phòng. Tiểu Dương không rõ chuyện gì đã xảy ra mà cô gấp gáp như vậy, nên gọi với sau lưng.
- Cô đi từ từ thôi Khả Thiên, hay tôi làm tạm mì xào cho cô nhé.
Tôn Khả Thiên không đoái hoài đến lời nói của Tiểu Dương. Cô phải nhân lúc Lôi Thần Phong vắng mặt để rời khỏi nơi này. Tuy nhiên điều cô lo lắng nhất đã thực sự xảy ra. Lúc cô vừa đặt chân ra khỏi phòng khách, đã bị hai vệ sĩ ngăn lại.
- Xin lỗi phu nhân, chủ tịch đã căn dặn không để cô rời khỏi biệt thự.
Lôi Thần Phong muốn giam cầm cô thật rồi. Tôn Khả Thiên tức giận, lớn tiếng với hai người họ.
- Nói với chủ tịch của các anh, giam giữ người bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-va-co-dau-den-tu-dia-nguc/419424/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.