Tô Thiện quả thực muốn chạy,lại không ngờ phát hiện cửa bị khoá.Sao hắn lại biết cô muốn chạy chứ?
Tô Thiện ngó quanh căn phòng một lượt,ánh mắt rơi hướng cửa sổ.Đây là tầng ba,nhảy xuống là điều không có khả năng.
Bước chân cô chậm rãi đi lại,nhìn xuống phía dưới,quả thực là không thể nhảy rồi.
"Em bỏ ý định đó đi."Vừa mở cửa đi vào đã thấy cô ngơ ngẩn đứng bên cửa sổ,Từ Hy Viễn đương nhiên biết cô muốn chạy,hắn quả thực có hơi ám ảnh tâm lý với cửa sổ,nhảy một lần là đủ hù hắn rồi.
Tô Thiện xoay người,bĩu môi "Anh làm như sẽ biết tôi muốn gì không bằng."
"Qua đây."
Lúc hắn đi vào trên tay có cần theo hộp y tế cá nhân,Tô Thiện đi qua nhìn hắn "Tôi không sao,không cần..."
Chưa kịp nói đã bị hắn kéo ngồi xuống,nhét cho cô một chiếc váy hai dây mềm mại "Em đi thay ra đi,rồi ra tôi buôi thuốc."
Tô Thiện không để ý hắn khi nào lại cầm thêm một chiếc váy đi vào.Cô nhìn chiếc váy,có chút khó chịu "Đồ của người phụ nữ nào?Tôi không muốn mặc."
Hắn hít sâu một hơi:
"Là đồ của em,tôi mua rất nhiều y phục cho em,em muốn đi xem không?"Còn cố tình nhấn mạnh "Ngay cả nội y cũng đều chuẩn bị cho em rồi."
Tô Thiện ôm lấy cái váy chạy vào phòng tắm,mặt mày đỏ lựng "Biến thái!Ai cần anh mua cho tôi."
Từ Hy Viễn ngã lưng ra giường,nhìn cái dáng nhỏ nhắn chạy chối chết không khỏi mắc cười,ngại ngùng gì chứ?
Tô Thiện thay ra cái váy,cảm thấy vẫn là dễ chịu hơn lễ phục vướng víu kia.Cô hắt nước rửa sơ mặt,đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-tuyet-tinh/1245965/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.