Hạ Băng Tâm vừa tắm xong đang sấy khô tóc thì đột nhiên cửa phòng hé mở, Hàn Lạc Thần tự nhiên bước vào.
“Anh làm gì thế?”
“Đâu có làm gì. Phòng này là của chung, bao gồm cả nhà tắm, em có quyền gì mà cấm cản anh.”
“Anh ngày càng mất liêm sỉ rồi đó.”
“Đã nói với em bao nhiêu lần rồi, anh không cần liêm sỉ hay tự trọng gì hết, chỉ cần mỗi mình em thôi!”
Nói xong anh tiến tới chụp lấy chiếc máy sấy trong tay cô.
“Để anh giúp em.”
Mái tóc ướt nhoẹt của cô dần được sấy khô, bàn tay anh uyển chuyển trên những lọng tóc mềm mại. Anh hiện tại không còn là chàng giám đốc lạnh lùng mà người đời thường hay ca tụng nữa, ngược lại có chút dịu dàng và ôn nhu. Càng lúc cô càng bị người đàn ông ấy cuốn hút.
Sau khi tắt máy, động cơ im lìm, trong sự gượng gạo anh ôm chầm lấy vòng eo cô.
“Bây giờ chắc là đã đến lúc em trả nợ rồi chứ!”
“Thì ra anh giúp em chỉ để hỏi nợ thôi sao?”
“Không phải. Muốn giúp em là thật. Hỏi nợ cũng là thật.”
Dứt lời anh bế bổng cô lên đi ra giường. Sau khi đặt cô nằm xuống, anh kiễng người tới hôn lên đôi môi mềm đầy ngọt ngào. Lần này anh cuồng nhiệt và mạnh bạo hơn lần trước. Chỉ trong một chốc chiếc áo sơ mi của anh đã bị vứt tung toé giữa sàn. Tiếp theo đó chiếc quần Tây cũng được anh cởi bỏ. Thân hình vạm vỡ chỉ còn sót lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ac-ma-dung-hon-toi/2805467/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.