Mọi người đừng có mong đợi gì nhiều, miêu tả chuyện này, tôi hoàn toàn không có khả năng 
đâu. /( ㄒ o ㄒ)/~~ 
~.~ 
Cao Cần mệt mỏi kéo lê thân thể về nhà. 
Chuyện ra đi của Phong Á Luân đã khiến Mã Thụy vô cùng kích động, hôm nay đòi sống đòi 
chết lôi hắn vào phòng – lại họp kín hai người giống như lần trước. Rồi sau đó ông ta không 
ngừng nhai đi nhai lại tầm quan trọng của Phong Á Luân đối với công ty, nói cho tới mức cao 
trào, cứ như là nếu không có Phong Á Luân, ông ta sẽ không sống nổi nữa, tựa hồ đã hoàn 
toàn quên béng mới hôm trước thôi còn lạnh nhạt vô tình muốn loại bỏ người kia. Thế 
nhưng cho dù ông ta có lải nhải mấy câu vô nghĩa kia bao nhiêu lần đi nữa, cũng không thay 
đổi được một sự thật là người kia vẫn sẽ ra đi. 
Hắn ra khỏi thang máy, cúi xuống lấy chìa khóa, một cảm giác mơ hồ thoáng qua, dường 
như có ai đó đang quan sát mình. Cao Cần vội vã ngẩng đầu, liền thấy Phong Á Luân đang 
đứng khoanh tay dựa cửa, hơi mỉm cười nhìn hắn. 
Cao Cần thở nhẹ một hơi, thong thả lấy chìa khóa mở cửa: "Tôi tưởng cậu cho tới khi chào 
tạm biệt lên máy bay thì vẫn còn né tránh tôi chứ."Phong Á Luân theo hắn vào nhà: "Đúng là như thế. Tôi ngày mai lên máy bay." 
Cao Cần trong lòng chấn động, nhưng bên ngoài vẫn không đổi sắc mặt nói: "Cậu đã thông 
báo với công ty chưa?" 
Phong Á Luân cười: "Anh thấy cần thiết sao?" 
Cao Cần trầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-nghe-tieu-bach-hoa-tam-te-cu-oan/595061/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.