Con người không thể sống thay cho người khác, vì người khác cũng chẳng thể sống thay
cho bạn được.
~.~
Các phóng viên như được đánh thức chợt nhảy dựng lên, đủ mọi câu hỏi bắn ra tới tấp như
súng liên thanh. Phải biết rằng, từ sau sự kiện say rượu lái xe tấn công cảnh sát tới nay, đây
là lần đầu tiên Phong Á Luân lộ diện.
"Phong Á Luân, anh lúc đó thật sự tấn công cảnh sát à?"
"Phong Á Luân, anh nghĩ anh còn có tư cách làm thần tượng nữa không?"
"Công ty tiếp theo có kế hoạch sắp xếp công tác cho anh như thế nào?"
"Ảnh hưởng lớn nhất của chuyện say rượu lái xe tấn công cảnh sát với anh là gì?"
"..."
Bất kể câu hỏi có bao nhiêu gay gắt, Phong Á Luân trước sau vẫn giữ nụ cười điềm tĩnh,
yên lặng lắng nghe.Cho tới lúc phóng viên phát hiện ra các câu hỏi của mình đều như nước đổ đầu vịt, mới tự
động tự giác dừng lại.
Phong Á Luân đợi đến khi khán phòng hoàn toàn im lặng, mới chậm rãi nói: "Thật ra lần này,
tôi không định sẽ trả lời câu hỏi của quý vị."
Cánh phóng viên lập tức xôn xao.
Tựa như việc đặt một con gà nướng thơm lừng giữa một đám người cực kỳ đói khát rồi nói
với bọn họ rằng, bà để bà ngửi chứ bà không ăn, thật là chuyện vô nhân đạo đến cỡ nào!
Phong Á Luân trước những ánh mắt này, cho dù là phẫn nộ hay van xin, cũng làm ra vẻ
không nhìn thấy, tiếp tục nói: "Trước hết..."
Cánh phóng viên lập tức yên lặng trở lại.
"Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-nghe-tieu-bach-hoa-tam-te-cu-oan/595060/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.