“Tiểu đệ, rốt cuộc đệ ra rồi!”
“A, các ngươi...”
Thì ra, Hắc Trạch không thể chờ đợi được, dùng phép trong nháy mắt đã xuất hiện ở đại sảnh. Kim Cát còn không biết, ở trong lòng y vừa la hét vừa quơ quào lung tung. Bỗng nghe tiếng Kim Hồ truyền đến, mới ngây cả người.
“Hiền tế, lúc nào bái đường thành thân hả?” Hồ Vương tiến lên, vỗ vỗ bả vai Hắc Trạch, vẻ mặt từ ái nhìn bọn họ.
Tinh tế nhìn kỹ, Hồ Vương vô cùng tuấn mỹ nho nhã, bộ dáng như chưa tới ba mươi tuổi, cùng Kim Hồ có vài phần tương tự, nhìn hai người bọn họ đứng cùng một nơi không giống phụ tử, ngược lại giống huynh đệ hơn.
“Cha...” Chôn mặt vào ngực Hắc Trạch, xấu hổ không dám lộ mặt ra.
“Để mọi người đợi lâu, thật thất lễ.” Đặt hắn xuống, Hắc Trạch xoay người chắp tay nói với tân khách.
Chúng tân khách bàn tán ồn ào, tất cả đều chưng ra vẻ mặt hứng thú nhìn bọn họ.
“Cha, đại ca, vừa rồi xảy ra chuyện ngoài ý muốn...” Len lén chạy đến trước mặt đại ca, Kim Cát ấp úng nói.
“Ngoài ý muốn? Ngươi không sao chứ? Để cha xem một chút!” Hồ Vương vuốt đầu hắn, trong mắt tràn đầy lo lắng.
“Không sao, có Trạch bên cạnh ta, đương nhiên không sao. Cha, cha không trách ta chứ...”
“Đứa nhỏ ngốc này, trách ngươi cái gì? Gả cho Lang Vương vốn là chuyện tốt, hơn nữa ta nghe Kim Hồ nói Lang Vương đem vị trí Lang Hậu cho ngươi, y chắc chắn là phi thường sủng ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-ho-nhap-lang-khau/2310552/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.