Mặc dù… Quá trình cũng không tính là hoàn toàn thuận buồm xuôi gió, mặc dù là y dùng thuốc “trộm” tới, nhưng buổi tối hôm đó, hoàn toàn được coi là ký ức quý giá nhất đời này của thư ký.
Y vừa nghĩ tới, lại không kìm được hơi mỉm cười.
Ngẩng đầu nhìn lên sắc mặt tổng giám đốc rõ ràng đã đang trên bờ vực bùng nổ, vội vàng thu lại nụ cười: “Xin lỗi…”
“Vì sao lại xin lỗi?”
“Tôi… làm chuyện vi phạm pháp luật, ” Thư ký cúi đầu, cẩn thận từng li từng tí lựa chọn tìm từ, “Đây vốn là sai lầm, hơn nữa… chuyện này truyền ra ngoài đối với công ty…”
“Tôi không tức giận vì cái này.”
“Ợ… Vậy…”
Lý do tổng giám đốc thật sự tức giận… giờ phút này cũng không có cách nào nói ra, chỉ có thể thở dài: “Tôi giận vì cậu không yêu bản thân, bất kể thích đối phương cỡ nào, cũng không nên đặt mình vào trong nguy hiểm như vậy… sau này đừng làm chuyện như thế nữa.”
Tổng giám đốc nói rất nghiêm túc.
“Hở… ừ.” Thư ký rũ mắt gật đầu.
Thư ký tưởng rằng, tổng giám đốc sẽ đuổi mình ra, hoặc sẽ không để tâm mình như trước, dù sao bản tính tổng giám đốc chính trực, ghét nhất hành vi đường ngang ngõ tắt này của y.
Song chuyện cũng không phát triển theo hướng hỏng bét như y sợ.
Tổng giám đốc vẫn dịu dàng quan tâm chăm sóc y như trước đây.
Thậm chí còn… trông y trông đến chặt hơn.
Thư ký không biết đây rốt cuộc có ý gì, mỗi ngày đều lo sợ bất an trong hạnh phúc trộm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-va-thu-ky/237108/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.