“Tôi là alpha hiện tại của cậu ấy”.
Câu nói này quả thực giống như ném một quả bom hạt nhân bên tai thư ký.
Thư ký chỉ cảm thấy trong nháy mắt đầu óc trống rỗng.
Đợi đến khi lấy lại tinh thần, người bán thuốc bên kia dưới sự truy hỏi của giám đốc, đã khai báo toàn bộ lịch sử đen tối của y…
Còn xác định thời gian và địa điểm giao số tiền mặt còn lại.
Cúp điện thoại, tổng giám đốc đang mặt mày sầm sì nhìn qua y: “Vì sao phải làm như vậy?”
“…”
Thư ký không có gì để nói.
“Cậu có biết như thế rất nguy hiểm không?” Giữa lông mày tổng giám đốc nhăn thành chữ “xuyên” (川) .
“…”
Bây giờ suy nghĩ một chút… Không có lời khuyên của bác sĩ đã dùng thuốc, đúng thật là….
“Rốt cuộc là ai? Là alpha như thế nào?” Tổng giám đốc lạnh mặt, hỏi hết vấn đề này đến vấn đề kia, “Cậu… thích hắn?”
Thư ký sững sờ.
Y bỗng tỉnh táo lại: Người bán thuốc chỉ biết y mua thuốc, nhưng lại không biết y sẽ dùng trên người ai!
Cho nên tổng giám đốc cũng không biết, người bị hại chính là mình!
Thư ký như được đại xá, len lén thở dài một hơi dưới đáy lòng, không cần suy nghĩ đã gật đầu: “Phải, thích… rất thích, thích từ rất lâu rồi.”
“Đến mức độ này?” Sắc mặt tổng giám đốc càng đen hơn, “Làm chuyện nguy hiểm như vậy?”
“Xin lỗi… nhưng tôi, ” Mặc dù tổng giám đốc cũng không biết, nhưng bị người trong cuộc khiển trách trước mặt thế này, thư ký vẫn lập tức cảm thấy khá áy náy, lời nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-va-thu-ky/237107/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.