Cố Yến Tang bị anh nhìn thấu suy nghĩ, toàn thân tức phát run.
Con người này đúng là âm hồn bất tán, đến cùng là muốn cái gì?
Phó Dịch Xuyên nắm lấy cổ tay cô kéo đi ra đến chiếc xe ven đường.
“Phó Dịch Xuyên, anh đừng có được một tất lại muốn tiến một thước.” - Cố Yến Tang lắc lư bàn tay trách cứ Phó Dịch Xuyên.
‘Được một tất muốn tiến một thước, lời này chính là dành cho em mới đúng.” - Phó Dịch Xuyên hừ một tiếng: “Đêm đó tôi nói em đợi tôi, em lén lút chạy, hôm qua em đánh tôi một bạt tai liền bỏ trốn, em còn không biết xấu hổ nói tôi.”
Cố Yến Tang: “...”
Anh ta làm sao còn dám ở đây chỉ trích cô?
Chẳng lẽ anh ta không nhớ rõ cô và anh đã ly hôn, tình cảm trước kia kết thúc trong ảm đạm. Sao bây giờ anh ta lại can đảm xuất hiện trước mặt cô, hết lần này đến lần khác muốn chứng minh anh chán ghét cô đến mức nào.
Phó Dịch Xuyên cho rằng cô bị anh nói không cải được, thỏa mãn nhét cô vào trong ghế phụ.
Ngay khi anh đóng cửa, Cố Yến Tang tìm lại lý trí chế trụ cửa xe, nhìn vào mắt anh, từng chữ nói: “Anh biết hành vi của anh hiện tại là bắt cóc không?”
Phó Dịch Xuyên khẽ cười, giống như là đang nhìn đứa trẻ cố tình gây sự: “Quan hệ giữa tôi và em, dù có báo cảnh sát cũng không quản được, cho nên em đừng nghĩ đến giãy chết.”
Cố Yến Tang siết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-truy-the-vo-do/3747701/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.