Ân Dung còn chưa nói xong, đối phương đã cúp điện thoại, chỉ còn thanh âm tút tút.
Cô ta cười đắc ý, quay người liền nhìn thấy Phong Thanh Dật tựa đầu ở bên cửa nhìu mày lắc đầu: “Ân Dung, em làm như vậy là không đúng, em biết rõ Dịch Xuyên đi toilet không cầm theo điện thoại mà thôi.”
“Em thích, anh quản được.” - Ân Dung đưa điện thoại đập vào ngực Phong Thanh Dật, sau đó như công chúa kiêu ngạo hất cằm.
Phó Dịch Xuyên đi vào cửa, sắc mặt không vui, vừa rồi Cố Yến Tang rời đi cũng không thấy trở lại, hắn có chút bực bội, không biết cô ta lại chạy đi đâu để gây phiền phức cho hắn.
Phong Thanh Dật đưa điện thoại cho Phó Dịch Xuyên: “Vừa rồi Tang Tang gọi cho cậu.”
“Cô ta nói cái gì?” - Phó Dịch Xuyên nhíu mày.
Phong Thanh Dật gãi đầu, nhưng không thể nói thật, đành lấp liếm: “Không nói gì, cậu gọi lại cho cô ấy đi.”
Phó Dịch Xuyên bởi vì nghe Cố Yến Tang gọi điện thần sắc mới tốt một chút, lại nghe bạn thân nói lời này, hai hàng lông mày dựng lên: “Nhà cậu ở bãi biển hay sao quản rộng vậy?”
Phó Dịch Xuyên lấy điện thoại đi ra khỏi phòng bao.
Phong Thành Dật sờ mũi, đúng là vịt chết mạnh miệng, rõ ràng là quan tâm người ta lại ra vẻ.
Chỉ là ai cũng không biết, cú điện thoại vừa rồi, là điện thoại cầu cứu.
Phó Dịch Xuyên đi ra ngoài, gọi cho Cố Yến Tang, nhưng bên kia lại bấm tắt cuộc gọi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-truy-the-vo-do/3747689/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.