Ân Dung sắc mặt lập tức vặn vẹo, nhưng rất nhanh liền khôi phục, mỉm cười nghich tóc trên vai: “Cố Yến Tang, cô vịt chết còn muốn mạnh miệng, mặc dù tôi rời đi một năm, nhưng cô và Dịch Xuyên càng lúc càng xa cách, bây giờ tôi đã trở về, cô cảm giác cô còn cơ hội không?”
“Không nghĩ đường đường là đại tiểu thư Ân gia lại muốn chen chân vào vợ chồng người khác, muốn làm tiểu tam?” - Cố Yến Tang cười như không cười phản bác.
Ân Dung như nghe phải câu chuyện cười, ghé vào tai cô thì thầm: “Cố Yến Tang, cô cảm thấy giữa chúng tôi vấn đề là tờ giấy hôn thú kia sao, Cố Yến Tang, cô không nhìn thấy rõ ràng Dịch Xuyên không yêu cô, cô đừng có hi vọng.”
Cố Yến Tang siết chặt cánh tay, hơi thở ngưng trệ.
“Ân Dung, em nói cái gì với Tang Tang đó.” - Phong Thanh Dật thấy không khí hai người không đúng liền phá vỡ.
Ân Dung như không có việc gì ngồi dậy, cười nhẹ nhìn sắc mặt trắng bệch của Cố Yến Tang: “Không có gì, lâu rồi không gặp, ôn chút chuyện cũ thôi.”
Phong Thanh Dật trong lòng oán thầm, tin cô ta mới lạ.
“Được rồi đến đây, hôm nay hoan nghênh Trần Viễn và Ân Dung về nước, chúng ta nâng ly chúc mừng nhóm của chúng ta lại đoàn viên.”
Cố Yến Tang đắm chìm trong lời nói của Ân Dung, thình lình một người nhét ly rượu vào trong tay cô, cô thuận thế uống một ngụm, hương vị đắng chát quấn lấy đầu lưỡi, lý trí của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-truy-the-vo-do/3747688/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.