Cô vừa ngồi dậy, thanh âm bên tai đã vang lên.
“Cố Yến Tang, cô thật quá buồn nôn.”
Lời này còn đau lòng hơn lời trước.
Cô chưa từng nghĩ đến, chồng mình lại nói với mình như vậy.
“Anh dựa vào cái gì mà nói em như vậy?” - Cố Yến Tang mím môi, đôi mắt đầy khiếp sợ nhìn hắn.
Thấy cô như một bông hoa xinh đẹp run lẩy bẩy ngồi đó, hắn không khỏi có chút hối hận. Nhưng vừa nghĩ đến buổi tối hai tháng trước, trong lòng hắn bỗng nhiên tiêu tán lòng trắc ẩn vừa rồi, thay vào đó là sự chán ghét.
Cô ta lấy cái dáng vẻ thanh thuần lừa gạt ông nội, lừa gạt hắn, bên trong cô ta toàn là đen tối.
“Cô đã làm cái gì tự cô biết. Cô nghe cho rõ, lần trước là do tôi bất cẩn mới để cô trèo lên giường của tôi, nhưng Phó Dịch Xuyên tôi nói một lần, lần sau cô mơ tưởng có thể đụng vào người tôi. Nếu là tái sử dụng thủ đoạn hạ lưu, coi như là cô có cầu xin ông nội, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô.”
Phó Dịch Xuyên nói xong cũng không liếc nhìn cô một cái, chuẩn bị bước ra ngoài, sau lưng hắn truyền đến giọng nói khàn khàn.
“Nếu như… nếu như em nói thuốc kia không phải em hạ, anh có tin không?”
Hắn quay người, đối đầu với ánh mắt ngập tràn nước đầy yếu ớt, mỗi lần cô ta làm sai chuyện gì, đều dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn, nếu trước kia hắn nhất định sẽ tin, nhưng hiện tai…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-truy-the-vo-do/3747686/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.