"Hải Dụ, như thế nào như thế nào?!" Bên ngoài, Vân Tiểu Tiểu đã sớm lòng như lửa đốt, thấy Hạ Hải Dụ sau đi ra lập tức xông lên phía trước hỏi thăm.
"Rất tốt! không có gì bất thường!" Hạ Hải Dụ trải qua mấy ngày gần đây lo lắng, trên mặt cuối cùng cũng xuất hiện nụ cười sáng lạn, màu đen trên sợi tóc giống như mang theo một vầng sáng của tình mẫu tử chói lọi.
Cách đó vài mét, Bạch Hạo Nhiên nghiêng đầu nhìn lại, khóe miệng bởi vì nụ cười của cô mà khẽ nâng lên.
"Tiểu Tiểu, cậu xem sổ khám bệnh, phía trên có ảnh của cục cưng a!" Hạ Hải Dụ xem như bảo bối rất quý mà đưa tới, khóe miệng tự nhiên cũng thật cao hứng.
Vân Tiểu Tiểu xem xét, mặt mờ mịt, "Có thể nhìn ra là Tiểu Bảo bảo à?!"
Rõ ràng chính là một màu!
Cái gì đều thấy không rõ!
Không hiểu nổi ai!
"Bạch Hạo Nhiên, anh xem một chút, anh có thể nhìn ra được sao?!" Vân Tiểu Tiểu rất có tinh thần học hỏi, vội vàng đi hỏi thăm cao minh.
Bạch Hạo Nhiên cúi đầu nhìn coi, có chút biểu lộ mất tự nhiên, "Nói thật,tôi cũng vậy không phải có thể nhìn ra!"
Hạ Hải Dụ dậm chân, đoạt lại sổ khám, bỏ vào túi quần của mình, làm bộ tức giận, "Không nói với các người á!"
"Ai u, không nên tức giận nha, người ta chỉ đùa thôi mà!" Vân Tiểu Tiểu lập tức lấy lòng, bấu víu cánh tay của cô, nghiêng đầu hỏi, "Hải Dụ, vậy bây giờ thân thể của cậu đã ổn định, chúng ta có thể suy tính trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887780/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.