Muốn ngất......
Hạ Hải Dụ sau khi nghe xong Đường Húc Nghiêu nói chính là có cảm giác choáng váng, muốn ngất.
Anh ta đang nói gì?!
Vĩnh viễn không buông tha?!
Hơi thở căng thẳng, cũng vì thế mà trở nên khó khăn, tay gắt gao nắm chặt áo khoác.
Cắn răng, cô nhìn thẳng Đường Húc Nghiêu, quật cường nói, "Đó là chuyện của anh, không cần nói cho tôi! Còn nữa..., thuốc của anh, tôi cũng không cần!"
Nói xong, Hải Dụ tự nhiên ôm lấy cách tay Bạch Hạo Nhiên, trượt qua tay Đường Húc Nghiêu đang đưa về phía cô, không biết là muốn trấn an bản thân, hay suy nghĩ muốn an ủi Bạch Hạo Nhiên, cô ma xui quỷ khiến thế nào lại nói: "Hạo Nhiên, em sẽ không, tuyệt đối sẽ không dao động!"
Nói xong, chính cô cũng cảm thấy có chút không giải thích được hành động của mình, có chút cảm giác chột dạ, giấu đầu hở đuôi.
Bạch Hạo Nhiên dừng bước, ánh mắt trìu mến: “Hải Dụ, em chờ anh chút”
"Dạ! Vâng......" Cô có chút mơ hồ, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Bạch Hạo Nhiên nhẹ nhàng vỗ bả vai cô có ý trấn an, xoay người, đi về phía Đường Húc Nghiêu.
Hai người đàn ông này vốn đối nghịch nhau, nhưng lần này, bầu không khí lại rất ôn hòa, không giống dáng vẻ hung hăng lúc trước, chỉ là nhìn thẳng vào mắt nhau, dò xét tâm ý đối phương.
||||| Truyện đề cử: Điên Cuồng Chiếm Hữu |||||
Tay cầm thuốc của Đường Húc Nghiêu vẫn còn đưa ra giữa không trung, Bạch Hạo Nhiên cười như không cười, cầm lấy hộp thuốc: "Loại thuốc này sản xuất ở Đức, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887701/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.