Châu Úc.
Biệt thự nằm ở vị trí rất đẹp. Ngẩng đầu có thể nhìn thấy công viên quốc gia Lam Sơn. Trên Lam Sơn trồng không ít cây bạch đàn, loại cây này lá sẽ thả ra khí, tích lũy trên các đỉnh nũi và thung lũng. Tạo thành một lớp sương mù màu xanh, ban đêm, càng lộ vẻ yên tĩnh.
Đêm nay nhất định mất ngủ, hình ảnh chia tay ở sân bay quanh quẩn trong óc anh vẫn không rời đi được.
Đường Húc Nghiêu phiền não ngồi dậy đi xuống giường, đứng ở cửa sổ nhìn ra bên ngoài, ở trong biệt thự liếc thấy bóng dáng thon dài của Đường Húc Đông.
“Anh……Đã muộn như này anh còn chưa đi ngủ?”.
Đường Húc Đông nghe thấy tiếng quay đầu lại, nở nụ cười:” Em không phải cũng chưa đi ngủ sao?”.
“Anh, anh ở đây làm gì? Bắt……bươm bướm à?”.
Đường Húc Đông buồn cười nói:” Nói bậy nói bạ cái gì thế, làm gì bắt bươm bướm!”.
“Thế anh bắt cái gì?”.
“Bắt---con muỗi”.
Đường Húc Nghiêu kinh ngạc trợn tròn mắt, con muỗi?! Bắt muỗi!?
Đối với sự kinh ngạc của anh, Đường Húc Đông rất hiểu:” Em ở thành phố quen không biết được tập quán của người Châu Úc, ở đây con muỗi cực kì hiếm, người Úc cho con muỗi là một loài động vật đáng yêu, thân thiện giống như những chú thỏ, bọn họ thích bắt muỗi, đặt vào trong một chiếc bình thủy tinh thật đẹp để ngắm, Tuyết Nhi cũng thích!”.
Tuyết Nhi!
Cái con nhóc choai choai một tuổi!
Cháu gái nhỏ, là bảo bối của anh!
“Con trai cả của Đường gia, người thừa kế chính thức của tập đoàn Đường Thịnh, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-sai-roi/887650/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.