"Thật sự không được sao?" Vẻ mặt Hai Đậu cầu xin nhìn Vũ Vi,cậu hi vọng mẹ có thể lưu lại, như vậy bọn họ một nhà bốn người có thể vui vẻ hạnh phúc sống cùng nhau rồi.
Vũ Vi quay đầu không nhìn ánh mắt cầu xin của Hai Đậu, cô biết Hai Đậu muốn có một gia đình ấm áp, muốn có tình thương của cha, nhưng là cô không thể làm như vậy, cô không thể ngoan độc nhẫn tâm, "Không được."
"Mẹ tính trở về Mĩ sau?" Hai Đậu chuyển đề tài.
Vũ Vi gật gật đầu, quay đầu nhìn Đậu Nành đang chơi trò chơi một cái, "Mẹ đã mua vé máy bay vào ngày mốt rồi."
"Mẹ, chúng ta không đi được không? Chúng ta ở lại bồi bên người anh trai cùng cha có được hay không?" Một đôi tay Hai Đậu mập mạp gắt gao nắm bả vai Vũ Vi.
Vũ Vi không có trả lời Hai Đậu, chỉ là lắc lắc đầu.
"Nếu mẹ muốn rời đi nơi này, như thế con sẽ ở lại bên cạnh cha, mẹ dẫn anh trai đi Mĩ đi." Hai Đậu tựa như hờn dỗi buông ra áo Vũ Vi ra.
Vũ Vi nhịn không được cười lên một tiếng, cái tiểu tử này cư nhiên lại uy hiếp cô.
Cô đem Hai Đậu ôm vào trong lòng, cằm để trên trán Hai Đậu, “ Hai Đậu, mặc kệ là con, hay là anh trai mẹ đều không nỡ, nhưng là con đi theo mẹ đã lâu, còn Đậu Nành đi theo bên người cha cũng lâu rồi, mẹ dẫn theo con không phải đặc biệt sinh hoạt không có giàu có, nhưng là anh đi theo cha sống một cuộc sống thiếu gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-khong-ban/1241420/chuong-231.html