Đậu Nành!
Hai Đậu liếc mắt nhìn xung quanh, thấy chung quanh Đậu Nành không có ai. Lập tức mở cửa phòng ra.
Cách đó không xa truyền đến giọng nói Lạc Ngưng Nhi đang gọi điện thoại.
Hai Đậu làm một thế ‘ suỵt! ’ với Đậu Nành , ý bảo Đậu Nành không được nói.
Đậu Nành nhìn thấy Hai Đậu, liền vui vẻ, mới vừa muốn mở miệng gọi, Hai Đậu, liền thấy được Hai Đậu thủ thế, cậu nhóc lập tức dùng đôi tay che miệng, chỉ lộ hai con đôi mắt nhỏ ở ngoài.
Hai Đậu đem Đậu Nành kéo đến trước người của mình, nhỏ giọng nói, "Tí nữa mẹ sẽ trở lại, anh đi vào chờ mẹ đi, còn em theo dì Lạc về đây." Cũng may, hai người mỗi ngày bọn họ đều mặc quần áo giống nhau, không thể làm gì khác hơn là thay đổi người là tốt rồi.
"Không phải dì Lạc, bây giờ là bác rồi." Đậu Nành cải chính Hai Đậu, dì Lạc đã gả cho bác của cậu, bọn họ phải gọi là bác Lạc Ngưng Nhi.
"Hiểu." Hai Đậu ra khỏi phòng, Đậu Nành đi vào phòng, hai người kêu lên một cái vị trí, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
Đóng cửa trước, Hai Đậu dặn dò Đậu Nành, "Ngoài mẹ ra ai ấn chuông cũng không được mở, biết không?"
Đậu Nành gật đầu một cái.
"Đậu Đậu, sao không vào đi con?" Lạc Ngưng Nhi nói chuyện điện thoại xong đi tới bên người Hai Đậu hỏi.
"Trong phòng không có ai hết." Hai Đậu ngẩng đầu lên nhìn Lạc Ngưng Nhi nói.
"Vậy sao?" Lạc Ngưng Nhi lái xe cửa nhấn chuông cửa mấy lần cũng không có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-khong-ban/1241414/chuong-225.html