Bà ấy đi rồi? Vũ Vi sững sờ một chút, cô biết tối ngày hôm qua Mạc Tử Phàm và lão thái thái ầm ĩ rất dữ dội, lại không nghĩ rằng bà cụ lại đi. Cô vươn tay vỗ vỗ bả vai Mạc Tử Hiên, "Có đau lòng không?" Anh trai cùng bà nội đều là người thân của hắn, hắn kẹp ở giữa nhất định khó khăn. Mạc Tử Hiên hé miệng mà cười cười, "Anh không sao." Nói qua hắn bưng thức ăn đến trước người của Vũ Vi, "Mặc kệ chuyện bọn họ, chúng ta ăn cơm." Vũ Vi thấy tâm tình của Mạc Tử Hiên không đến nỗi xấu, mới yên lòng, cô bưng chén kiểu lên bắt đầu thưởng thức bữa sáng Mạc Tử Hiên đặc biệt làm cho cô. Ăn sáng xong, Mạc Tử Hiên liền đến thư phòng bắt đầu làm việc. Vốn là Vũ Vi tính đem chuyện có thai nói với Mạc Tử Hiên, nhưng nhìn thấy công việc Mạc Tử Hiên nhiều như vậy, cô liền không mở miệng, cô sợ Mạc Tử Hiên nhất thời hưng phấn không làm việc được. Cô quyết định chờ đến khi Mạc Tử Hiên hoàn thành công việc, lúc đó nói cho anh tin tức tốt lành này. Cô đến hoa viên tản bộ, vừa hô hấp một cái không khí trong lành vừa thưởng thức những đóa hoa nở rộ. Đứng ở trong bụi hoa, hai tay của Vũ Vi nhẹ nhàng đặt ở bụng, vừa nghĩ tới trong bụng của mình chứa đựng hai sinh linh bé bỏng, cô liền cực kỳ hưng phấn và hạnh phúc. Bỗng dưng, cô cảm thấy hai tầm mắt nóng rực đang ngó chừng cô, cô ngước đầu nhìn theo tầm mắt, chỉ thấy Mạc Tử Hiên đứng ở phía trước cửa sổthư phòng, trên mặt lộ nụ cười đẹp mắt nhìn cô. Vũ Vi hé miệng mà cười cười, phất phất tay với Mạc Tử Hiên, "Xuống đây đi, em có lời muốn nói với anh." "Chờ anh." Mạc Tử Hiên cười một tiếng với Vũ Vi, xoay người đi khỏi thư phòng. Vũ Vi đứng lẳng lặng tại bụi hoa, chờ Mạc Tử Hiên đến, cô không khỏi đang suy nghĩ hai tiểu sinh mệnh trong bụng mình là con trai, hay là con gái, hoặc là thai Long Phượng đây? Nghĩ tới đây cô nhịn không được cười lên một tiếng, nếu như là sinh đôi thì thực tốt. Nhưng mà cô lại thích có con gái hơn. "Vũ Vi. Không cần đứng ở chỗ này, ánh mặt trời quá gắt, nếu là phơi hư da thì làm sao?" Mạc Tử Hiên đứng ở trước người của Vũ Vi, giúp cô chặn lại ánh mặt trời chói mắt. Vũ Vi cười ha ha, chuẩn bị thông báo chuyện mình có thai với Mạc Tử Hiên, khiến Mạc Tử Hiên cũng cao hứng một chút, "Thật ra thì, hiện tại phơi nắng ánh mặt trời đối với em mới có lợi, bởi vì em. . . ." "Tử Hiên, em mang thai, đứa bé là của anh." Lời nói của Vũ Vi, mới nói được một nửa, liền bị giọng nói dễ nghe của một người phụ nữ cắt ngang. Lúc Vũ Vi cùng Mạc Tử Hiên nghe được lời nói của người kia, sắc mặt đồng thời biến đổi. Hai người theo nơi phát ra giọng nói chỉ thấy một người phụ nữ mặc váy hồng đứng ở giữa đường nhỏ của vườn hoa, trên mặt là vẻ e lệ, nhìn Mạc Tử Hiên. Mạc Tử Hiên không khỏi trừng lớn cặp mắt muốn giết người vào trước người Tề Mỹ Linh, hai tay nắm chặt quả đấm răng rắc, ngày đêm phòng vệ, vậy mà vẫn không thể nào bảo vệ tốt, vậy mà Tề Mỹ Linh lại tìm được tới cửa. Hắn xoay người dùng thân thể của mình ngăn trở tầm mắt Vũ Vi, "Vũ Vi, nơi này quá nóng, anh đưa em về phòng." Tuyệt đối không thể khiến Vũ Vi biết chuyện giữa hắn và Tề Mỹ Linh. Mà thân hình Vũ Vi đã sớm cứng ở tại chỗ, cô kinh ngạc nhìn người phụ nữ cách đó không xa, cô gái này rất đẹp, da thịt trắng noãn, đôi môi phấn hồng, thân thể đầy đặn. . . Đặc biệt là đôi mắt to kia, nhìn qua cực kỳ có hồn, cô đã nhìn thấy trong bức ảnh, cô ta chính là bạn gái trước của Mạc Tử Hiên! Cô nhẹ nhàng đẩy thân thể Mạc Tử Hiên ra, một đôi tay thật chặt nắm thành nắm đấm, cô ngước đầu ở trong mắt hàm chứa nước mắt mặt không tin nhìn Mạc Tử Hiên chất vấn vô cùng rõ ràng Mạc Tử Hiên từng chữ một, "Cô ta mới vừa nói gì?" Cô không tin, không tin cô yêu hắn như vậy mà Mạc Tử Hiên lại phản bội cô!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]