Tài đang xem thực đơn, thấy tôi anh ta hỏi:
– Quán này có gì ngon?
Ý anh ta… có gì ngon mà tôi không chịu theo anh ta xuống nhà ăn tập thể? Hay là một sự hiếu kỳ muốn tôi giới thiệu. Thực tình tôi cũng chưa ăn kiểu gọi món như nhà hàng thế này bao giờ, chỉ cười đáp:
– Tôi đi cùng bạn thì chỉ ăn theo suất thôi, thực ra do đi với bạn là chính chứ cũng chẳng để ý ngon dở.
– Vậy cô gọi món đi!
Anh ta thờ ơ đưa tờ menu vào tay tôi. Không rõ khẩu vị của Tài thế nào, tôi lại đưa menu vào tay Hoàng.
– Anh gọi món cho sếp đi nhé, tôi không biết sếp thích gì!
Hoàng lắc đầu ngao ngán, anh ta bước ra quầy. Phòng VIP thì không cần chờ đợi, chỉ một lát là có người mang dần các món ăn nóng hổi vào trong. Có điều… rất lâu mà Hoàng không quay trở lại, chỉ còn mình tôi và Tài ngồi đối diện!
Thế này… cảm giác không khí thật ngột ngạt!
– Ăn nhiều vào. Cô gầy quá!
Tôi suýt thì sặc miếng canh vừa uống. Một câu quan tâm của sếp tổng mà tôi có cảm giác như sét đánh dọc sống lưng.
– Chăm con vất vả quá à?
Sếp ơi… anh đừng dọa tôi sợ có được không? Tôi tự biết vị trí của mình ở đâu mà!
– Sao im như thóc thế?
– À… con bé rất ngoan.
Anh ta nhíu mày, gắp một miếng cá thu sốt cà chua vào bát cho tôi:
– Con cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-dang-tim-anh/3487227/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.