Phòng 2802… là phòng Phó tổng giám đốc, ngay cạnh phòng của Vương Tuấn Tài. Tôi gật nhẹ đáp:
– Em nhớ rồi. Tám giờ em sẽ có mặt ạ.
Anh ta gật đầu hài lòng. Chuông điện thoại bỗng reo vang, anh ta liền bước thêm vài bước ra ngoài, gạt nghe:
– Ba biết rồi, ba sẽ mua robot cho con, nhưng con phải nghe lời cô giúp việc ba mới mua!
Mỉm cười nhìn lưng anh ta, tôi nghĩ đến đứa con trai bé bỏng đang đòi anh ta mua đồ chơi ở nhà. Một người cha thật tốt, giỏi giang giàu có, lại biết chiều chuộng con, chẳng phải vợ anh ta quá may mắn sao?
Nụ cười trên môi chợt khựng lại khi Vương Tuấn Tài cũng bước về nơi này. Anh ta mặc trên người áo sơ mi trắng cùng quần vest đen lịch lãm, càng tôn lên vẻ đẹp trai chết người nhưng cũng lạnh lùng đến chết người. Tôi không kịp tránh anh ta, cũng không mong bị anh ta đuổi việc, chẳng có cách nào đành lên tiếng:
– Tổng giám đốc… chào anh!
Tài không thèm đáp lại, liếc qua người đàn ông trước mặt tôi, gật đầu với anh ta, cất lời:
– Anh Vĩnh, đến sớm thế?
Vĩnh cười cười:
– Anh làm sao được như chú? Chẳng qua anh có khách mới đến giờ này, bình thường thằng Bin nhiễu lắm, không cho anh đi sớm, hôm nay phải dỗ mãi nó mới chịu.
– Anh nói thế nào chứ? Gà trống nuôi con như anh em làm sao so được?
Tài nhếch nhẹ khóe miệng, nửa khen ngợi, nửa coi thường trong đáy mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-dang-tim-anh/3477357/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.