Vị bác sĩ để tôi ngồi ở sofa bên ngoài phòng tiệc, ông ta nửa ngồi nửa quỳ trước mặt tôi.
– Cô chịu khó một chút nhé!
Á…
Tôi kêu lên một tiếng rồi lập tức bịt miệng ngăn âm thanh phát ra. Ông bác sĩ vừa nắn lại khớp chân cho tôi, ngay lập tức tôi cảm thấy dễ chịu.
– Cô đến đây cùng ai?
Ông ta quan tâm hỏi, tôi chợt khựng lại. Có thể những người có chức có quyền ở Hoàng Long ông ta đều biết nên mới đoán như vậy về tôi.
Đề phòng ông bác sĩ này biết tất cả các lãnh đạo ở Hoàng Long, tôi đành nói nhỏ:
– Thực ra… tôi cũng không biết ông ấy tên là gì, tôi được giới thiệu để đi cùng ông ta.
Ông ta nhíu mày nghi hoặc, may sao cũng không đi sâu vào vấn đề này. Phù… tôi khẽ thở phào một hơi. Thực tình những kẻ có tiền muốn thuê phụ nữ đẹp đi dự tiệc cùng không phải hiếm, chỉ là lời như vậy dễ khiến ông ta có cái nhìn không tốt về tôi. Nhưng… có gì là quan trọng phải không?
– Chân cô sao rồi? Cô quay lại bữa tiệc được chứ?
– À… chân tôi hết đau rồi, giờ tôi cảm thấy mệt nên về thôi.
– Hình như cô còn chưa ăn gì, vẫn nên quay lại thì hơn.
Ông ta lịch sự khuyên, tôi không muốn bị tóm vì tội trà trộn vào bữa tiệc sang chảnh kia nên lắc đầu đứng dậy. Vị bác sĩ gật đầu chào, bước trở lại phía cổng tiệc, tôi cũng ngừng sợ hãi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-toi-dang-tim-anh/3471778/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.