Đôi mắt anh vẫn trợn to nhìn cô, khuôn mặt vì tức giận mà đã đỏ lên, bàn tay nắm siết lấy cổ tay cô, cả người nổi lên gân xanh, cô vì dáng vẻ này của anh mà có chút sợ hãi mặc dù không để lộ ra ngoài, vẫn không chịu thua trừng mắt lớn lại anh, Thái Huy ngồi một bên xem kịch hay, môi mỏng nhếch lên, thật không thể tin là có một ngày Trương Đại Phong - lão đại của bang Hắc Quỷ , tính tình tàn khốc,thô bạo, giết người như giết kiến , mọi người ai ai nghe đến cũng phải khiếp sợ mà lại bị một cô gái xinh đẹp ban cho một cái tát, chuyện này thật sự nếu không do anh tận mắt chứng kiến thấy thì có chết anh cũng không tin...! Bỗng giọng nói lạnh toát vang lên:
''Cô giỏi lắm ! Tôi xem cô là tình nhân đã chiếu cố cô rồi, chẳng qua cô chỉ là một con rối không hơn không kém của tôi, nếu cô từng suy nghĩ cô là vợ của Trương Đại Phong tôi thì xin lỗi, cô lầm to rồi ! ''
Lời nói tàn ác cùng vô tình của anh bay thẳng vào lỗ tai cô! Con rối ? Lầm to ? Đúng, cô thừa nhận mình yêu anh, từng suy nghĩ về cuộc sống hạnh phúc đầy lãng mạn của cô và anh, nhưng giờ khắc này, từng câu từng chữ của anh rơi vào tim cô, rất đau...rất rất đau, cảm giác như có một con dao đang moi móc trái tim của cô, nước mắt không nhủ mà rơi xuống, rất nhanh cô quay mặt đi hướng khác cho anh không thấy, khi đủ dũng cảm, cô quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-tan-bao/909192/chuong-7.html