Sáng hôm sau, công ty Diệp Hoàn.
Trước cửa phòng tổng giám đốc.
“Cốc cốc.” Hàn Tuyết Lạc gõ cửa nói: “Giám đốc.”
“Vào đi.” Giọng Diệp Ngạo Phong từ trong vọng ra.
“Cạch” Mở cửa đi vào, Hàn Tuyết Lạc đặt sấp tài liệu lên mặt bàn giám đốc: “Cái này là sao?”
Diệp Ngạo Phong nhướn mày, một tay xoay cây viết: “Sao là sao.”
“Đây là tài liệu...” Hàn Tuyết Lạc tức giận không thành lời.
“Về làm đi.” Diệp Ngạo Phong lạnh lùng nói, lại bắt đầu làm việc.
“Khốn kiếp.” Hàn Tuyết Lạc chửi nhỏ một tiếng, ôm đống tài liệu về.
“Cạch”. Cánh cửa đóng lại, chứa bao sự tức giận của Hàn Tuyết Lạc.
Giờ nghỉ trưa.
“Cạch”. Cửa phòng thư kí tổng giám đốc mở ra, Diệp Ngạo Phong sải bước vào.
“Tuyết Lạc.” Thấy bên trong vẫn không phản ứng, anh lại lên tiếng gọi.
Bực mình, bước tới bàn thư kí, anh thấy mái tóc Hàn Tuyết Lạc xõa ngang vai che đi một phần gương mặt xinh đẹp, mồ hôi chảy ra, đôi mắt đẹp nhắm lại.
Đưa bàn tay thô ráp lên trán Hàn Tuyết Lạc.
Anh có chút giật mình.
Cô ấy bị sốt.
Lại liếc mắt nhìn đống tài liệu dày đã chỉnh sửa, anh lắc đầu một cái.
Nhiệt tình quá cũng không tốt.
Anh đành đưa Hàn Tuyết Lạc tới viện.
Tại bệnh viện.
“Cạch”. Cửa phòng bệnh mở ra, Lãnh Tuấn Duật chạy vào, nhìn chị dâu mình trên giường, lại nhìn Ngạo Phong ngồi ở ghế, anh đi tới hỏi: “Chị dâu sao vậy?”
“Bác sĩ bảo bị sốt, một phần tại stress, mệt mỏi.” Diệp Ngạo Phong nói.
“Tại cậu đấy, chị dâu tôi mới làm việc được mấy ngày, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sung-co-vo-toi-nghien/746913/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.