Chỗ nguyên liệu này tính ra còn thừa nhiều lắm.
Ngoài cách nguyên liệu khá tinh sạch, còn có một túi quặng, Dương Tuấn Vũ đang lướt mắt nhìn một lượt bỗng nhiên ánh mắt dừng lại ở một khối quặng nhìn khá đen, xù xì, nhìn chẳng khác gì một tảng đá phế phẩm. Nhưng không hiểu sau hắn cảm giác thứ này rất kỳ quái.
- Triệu Cơ, anh thấy viên đá này không bình thường. Đợi chút anh cắt ra xem.
Triệu Cơ giọng nói vui mừng:
- Xem ra ánh mắt của anh càng ngày càng lợi hại nha. Em đã cố tính không nói, vậy mà anh vẫn biết.
Dương Tuấn Vũ trừng mắt:
- Em còn muốn thử anh?
- Tất nhiên, sau này không phải lúc nào em cũng có khả năng nhận biết mọi đồ vật, lúc đó phụ thuộc rất nhiều vào kinh nghiệm, ánh mắt và cảm giác của anh.
- Được rồi, anh hiểu. Vậy thứ này là gì?
- Anh cứ mở ra thì biết.
Dương Tuấn Vũ cũng không nhiều lời, hắn mang ra một cây đục, một cái búa, và mấy tờ giấy nhám.
Sau khi cố định viên đá, hắn bắt đầu phủi lớp bụi bám ở trên, sau đấy dùng búa và đục vô cùng thành thục gõ liên tục, đều tay, từng miếng đất đá, bùn kim loại rơi ra, chẳng mấy chốc khối quặng đã nhỏ đi một nửa, tiếng gõ xuống càng ngày càng biến đổi âm sắc, Dương Tuấn Vũ nín thở biết thứ làm mình tò mò sắp lộ ra rồi.
Hắn không dám mạnh tay, đục thêm một chút bắt đầu dùng giấy nhám, vừa mài vừa dội nước.
Đến khi một thứ phản chiếu tạo ra những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-giam-doc-sieu-cap/556430/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.